ĐÊM HỘI LONG TRÌ - Trang 40

Một phút yên lặng. Nguyễn Mại biết Tĩnh Vương đang nhìn

mình, chàng không dám ngước mắt, nhưng có cảm giác rằng đôi
mắt ấy sáng loáng như gương. Chúa chợt hỏi:

- Ngươi có vào Nam nữa không?

Chàng đáp:

- Tâu Chúa thượng, tiểu tướng còn chờ vương lệnh.

- Nay phương Nam đã yên, việc binh nên nghỉ. Ta đã sai quan

Tham tri Lê Quý Đôn vào chỉnh đốn việc cai trị. Việp Quận công
cũng sắp kéo quân về Bắc. Vậy ngươi cũng không cần vào Nam
nữa. Hiện kinh thành đang khuyết một chân Hộ thành binh mã sứ
để giữ gìn việc trị an. Ta muốn bổ ngươi vào chức ấy. Ngươi nghĩ
sao?

- Tâu Chúa thượng, tiểu tướng có phải đi thú nơi ma thiêng nước

độc cũng không quản ngại, huống chi là nhận chức trọng ấy. Chỉ
hiềm tiểu tướng còn trẻ tuổi, sợ phụ lòng ủy thác của Vương gia.

- Không sao. Ta chỉ cần ngươi được việc.

- Tâu Chúa thượng, kinh kỳ ba mươi sáu phố phường, người đông

việc lắm, nhỡ phạm vào những nhà quyền quý, tiểu tướng có thể thi
hành phép nước được không? Tiểu tướng thiết nghĩ: muốn cho dân
gian được yên nghiệp làm ăn, thì những sự nhũng lạm, những kẻ lộng
quyền hiếp chế, tất phải nghiêm trị...

- Đó là công việc chính đáng. Ta cho ngươi quyền ấy. Ngày mai

ta sẽ tâu Thiên tử phong chức cho. Nhưng nghĩ ngươi bốn năm chinh
chiến, gian lao vất vả nhiều, ta muốn cho ngươi nghỉ ít lâu để về
thăm nhà. Ta nghe nói ngươi còn mẹ già, đế vương lấy hiếu trị
thiên hạ, ta không nỡ để ngươi phải nhãng đạo thần hôn. Vậy ta cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.