ĐÊM HỘI LONG TRÌ - Trang 60

- Ta có luận gì quý tiện. Cốt được người.

- Em tiện thiếp, Chúa thượng xem ra sao?

- Kém ái phi nhiều lắm, tính lại nóng nảy, mà Quận chúa là một

người yếu ớt, dễ xúc cảm, hơi một tí là ngất ngay đi...

- Tiện thiếp đã làm cho Chúa thượng ưu phiền. Nhưng Chúa

thượng đã không ưng, tiện thiếp đâu dám ép, chỉ xin Chúa thượng
tha cho tiện thiếp tội chết, thế là may mắn lắm rồi.

Nàng đứng dậy, rung chiếc chuông vàng. Một người thị nữ tiến

vào trước thềm quỳ đợi lệnh. Tuyên phi truyền:

- Đốt trầm hương và bưng chiếc dương cầm cho ta.

Thị nữ dạ dạ. Một lúc đỉnh trầm ngào ngạt hương thơm đã đặt

trên long kỷ. Thấy khói bốc lên hoa huệ, sợ phạm đến hoa, Chúa
sẽ xê lọ sứ Giang Tây sang một bên. Tuyên phi ngồi trên thảm gấm,
dưới chân chúa Tĩnh Đô, mỗi tay cầm một chiếc búa ngà nho nhỏ,
cổ tay trái bật nổi một vòng ngọc thạch màu xanh nhạt. Vòng ngọc
thạch không phải là vật vô tri nữa. Nó cũng có một linh hồn và một
sức quyến rũ. Chúa đăm đăm nhìn vòng ngọc, ước ao được như nó
luôn luôn quấn lấy cổ tay tuyệt mỹ. Dây đương so, Chúa tưởng như
đàn đã thành. Chợt khúc đàn dìu dặt tấu lên, hồn Chúa trước còn
lội trong bến, sau phiêu diêu bơi ra giữa dòng sông, thân đầm trong
nhạc.

Tiếng đàn vừa dứt, Tuyên phi lúc ấy có một vẻ đẹp nhu mì. Chúa

ái ngại, hối hận rằng mình đã không chiều lòng người ngọc.

Vừa lúc ấy, có tiếng trẻ êm đềm hỏi ở ngoài cửa nhà Bội Lan:

- Phụ vương đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.