ĐÊM HỘI LONG TRÌ - Trang 62

ư

ng một đám nào. Ít lâu nay, Chúa để ý đến chàng Bảo Kim. Chàng

không những là con nhà vọng tộc, lại là một người tài mạo song toàn.
Ý Chúa muốn khuyến khích văn chương, đem lại cho nước Nam
một thời đại rực rỡ như Hán, Đường. Vì thế Chúa rất trọng bậc văn
tài. Bài phú Long Trì của Bảo Kim, Chúa không hết lời khen ngợi.
Đến sau xem bài Hoa Đình ký của chàng, văn chương tao nhã, ý tứ
hào hùng, Chúa lại càng thán phục.

Chưa nói ra, nhưng ngài đã có ý gả Quỳnh Hoa cho chàng. Vả lại,

xem ý, Chúa đã biết con gái có chút tình thầm kín đối với con
quan cố Thị lang họ Nguyễn.

Trong trạch các, công văn bộn bề, nào sớ, nào khải, nào biểu, nào

án từ. Tuy lòng rối như canh hẹ mà Chúa cũng phải xem xét, châu
phê cho xong. Không bao giờ việc nước lại nhiều như thời chúa Trịnh
Sâm.

Chiều hôm ấy, về Bội Lan thất, Chúa vẫn thấy lòng bối rối.

Phần thì nể Tuyên phi, phần thì thương con, không nhẽ ngài lại gả
con gái yêu cho một kẻ ăn chơi phóng đãng. Con một vị chúa tể trong
nước, lại có sắc tài, thiếu chi người rắp cung bắn sẻ?...

Nhưng khi xe đỗ trước cung Tuyên phi, ngài lại thay đổi ý định.

Ngài không nỡ làm phật ý người tuyệt sắc đã cho ngài những phút
đầm ấm nhất đời. Luôn ba ngày chúa Tĩnh Đô ở trong một tình
trạng vô cùng khó xử.

Ngày thứ tư, Chúa thất kinh được tin nàng ốm. Chúa giậm chân

nghĩ:

- Chỉ tại ta thôi. Người ngọc ấy mà có mệnh hệ nào thì ta sống

làm sao được. Nàng hay lo nghĩ, hơi một tý thì se mình. Con gái thì
đặt đâu phải ngồi đấy, tùy trời, tính làm sao cho hết được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.