ĐÊM HỘI LONG TRÌ - Trang 78

Sau khi ra viếng mộ về, vì cảm xúc quá, Quỳnh Hoa sốt li bì

suốt mấy ngày.

Người nàng đã xanh lại càng xanh, đã gầy lại càng gầy. Tuy vậy

việc hôn nhân không vì thế mà chậm lại. Quận chúa thở dài nghĩ:

- Thôi chóng lên, càng chóng càng hay, việc đã thế đợi càng thêm

khổ.

Và nàng thản nhiên chờ ngày cưới. Nhưng một đêm, trước buổi vu

quy hai hôm, Quỳnh Hoa bỗng thức giấc, dạ xót như bào. Nàng
mộng thấy cùng Bảo Kim bơi thuyền Hồ Tây một đêm trăng thu
tuyệt đẹp. Gió thổi phiêu phiêu, chàng làm một bài thơ, hai người vừa
ngâm vừa gõ mạn thuyền. Giữa phút thần tiên, nàng bừng tỉnh dậy.
Người còn đê mê về giấc mộng tình. Nàng bâng khuâng vừa tiếc
giấc mơ vừa ngao ngán cho đời. Nàng áp mặt vào chiếc gối mà
nàng đang thêu dở cảnh hội Long Trì. Nàng định thêu hai cái đợi
ngày hoa chúc, đem tặng Nguyễn Bảo Kim một chiếc. Lệ nàng giàn
giụa, nàng thổn thức trong đêm khuya:

- Bảo Kim chàng hỡi!

Tiếng rên đầy ai oán... Hồn thơ rạo rực, nàng lại bên án, khêu

to ngọn đèn, viết thành một bài bát cú rồi lại tả một bức thư tâm
tình gửi cho Bảo Kim. Cả bài phú Long Trì, ba bài tứ tuyệt của chàng
danh sĩ, nàng cũng gói lại cẩn thận. Khi ấy trời vừa rạng sáng. Nàng
gọi Ái Thi vào bảo:

- Mi đem gói này đến trao cho công tử Bảo Kim.

Ái Thi đến giữa lúc Bảo Kim phiền muộn nhất. Trước chàng

ngỡ là câu chuyện đùa, sau thấy quả là sự thực, chàng tê tái trong
lòng. Không lấy được Quỳnh Hoa, chàng không oán hận, vì tự lượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.