ĐÊM HỘI LONG TRÌ - Trang 97

xuống ngay chân Quận chúa. Quỳnh Hoa nhìn qua chấn song, bỗng
tái mặt đi và nhắm nghiền mắt lại.

Cách lầu Quận chúa độ hai mươi thước có một nhà bát giác,

không xây tường, rất rộng. Trong nhà chăng đèn kết hoa sáng trưng
như ban ngày. Cậu Trời đang ngồi ăn uống với lũ gia nhân. Tiệc đã
đặt từ lâu, rượu đã cạn từng vò, mà chưa có vẻ gì tỏ rằng họ sắp
thôi. Đồ ăn vẫn tiếp tục đem lên, các mỹ nữ vẫn chuyên nhau rót
rượu. Trong tiệc có đến một trăm người ăn. Cậu Trời, bào gấm, mũ
hoa, ngồi ghế chủ, bên một thiếu phụ vẻ dâm ô. Lân đã say mềm,
mắt híp lại, cười ha hả, nói líu không thành câu, chợt kéo thiếu phụ
lại, ả cố gắng giằng ra, bàn ghế đổ tung, bát đĩa vỡ loảng xoảng.
Một tiếng lụa xé soạt soạt, ả thiếu phụ đã hở một bên vai tròn trặn
và một góc ngực nõn nà. Đèn nến bỗng tắt tối om. Người ta chỉ
còn thấy những bóng vật lộn trong nhà bát giác...

Trống thành đã điểm canh ba. Chợt có tiếng quát tháo của Cậu

Trời và những tiếng chửi rủa thô tục. Sau cuộc say sưa, Lân sực tỉnh
dậy, như có ý hối hận về những cử chỉ vừa qua, nghĩ thầm:

- Chết chửa, Quỳnh Hoa mà trông thấy, ta còn thể thống gì

nữa!

thiếu phụ, trong lúc mơ màng, ôm lấy chân Cậu Trời. Lân tức

giận nghiến răng, rút con dao găm sáng loáng trong bọc ra, đâm
thẳng xuống ngực thiếu phụ. Ả chỉ kịp kêu:

- Trời ơi! Chết tôi rồi!

Đặng Lân rút dao ra, đâm luôn mười mấy nhát, đá cái thây sang

một bên, rồi quát như con quỷ sứ:

- Bùi Đãng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.