ĐÊM HỒNG HOANG - Trang 103

mới không kém lạ thường mà lại lạc quan từ cái máy-ăn và tác dụng
của nó đối với Eléa. Luôn luôn bất ngờ, hết chuyện buồn lại đến
chuyện vui, Đoàn thám hiểm này rõ ràng là mối làm ăn béo bở cho giới
báo chí.

Sau cùng, Eléa đẩy chiếc máy ra xa và nhìn mọi người đang vây

quanh mình. Nàng cố gắng nói. Tiếng nàng vừa đủ nghe. Nàng lại nói,
và mỗi người đều nghe thấy qua ngôn ngữ của mình:

— Các vị hiểu tôi không?
— Có, Oui, Yes, Da...
Họ gật đầu lia lịa, có, có, có, họ hiểu...
— Các vị là ai?
— Là những người bạn, - Simon trả lời.
Nhưng Léonova không giữ ý được nữa. Cô nghĩ đến việc phân phối

máy-ăn cho các nước nghèo và trẻ em thiếu đói. Cô sôi nổi hỏi:

— Cái này vận hành ra sao, cái này này? Cô cho gì vào bên trong

đó?

Eléa tỏ vẻ không hiểu, hoặc nàng xem những câu hỏi ấy là tiếng trẻ

con làm ồn. Nàng mải nghĩ chuyện của mình. Nàng hỏi:

— Chúng tôi phải có hai người ở Nơi trú ẩn. Tôi chỉ có một mình

thôi à?

— Không, - Simon đáp, - có hai người, cô và một người đàn ông.
— Ông ta đâu? Chết rồi à?
— Không, ông ta chưa được làm hồi tỉnh. Chúng tôi bắt đầu từ cô

trước.

Eléa im lặng một lúc. Có vẻ như tin ấy thay vì làm nàng vui thì lại

khơi dậy trong nàng nỗi lo buồn ảm đạm nào đó.

Nàng hít thở sâu rồi nói:
— Ông ta tên là Coban. Còn tôi, là Eléa.
Rồi nàng lại hỏi:
— Các bạn... Các bạn là ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.