ĐÊM HỒNG HOANG - Trang 105

Simon trả lời:
— Chúng tôi không biết. Chúng tôi không có tin tức gì cả.
Nàng nhìn anh chăm chú để biết chắc anh không nói dối. Và Simon

hiểu anh sẽ chẳng bao giờ có thể nói với nàng điều gì khác ngoài sự
thật.

Nàng bắt đầu một âm tiết, rồi dừng lại. Nàng có một câu hỏi muốn

đặt ra mà không dám nói, vì nàng sợ nghe câu trả lời.

Nàng nhìn mọi người, rồi lại nhìn Simon. Nàng hỏi anh, rất khẽ:
— Païkan?
Im lặng một lúc, rồi có tiếng clic khởi động trong các tai nghe, và

giọng nói trung tính của Trạm phiên dịch - không phải giọng đàn ông
cũng không phải giọng đàn bà - cất lên bằng mười bảy thứ tiếng trên
mười bảy kênh:

— Từ Païkan không hiện diện trong từ vựng mà tôi được cung cấp,

và không tương ứng với bất cứ khả năng logic nào về cách dùng một
từ. Tôi xin phép đặt giả thiết rằng đó là một cái tên.

Eléa cũng nghe như vậy trong ngôn ngữ của mình.
— Đúng rồi, đó là một cái tên, - nàng nói. - Anh ấy đâu rồi? Các bạn

có tin gì về anh ấy không?

Simon nghiêm nghị nhìn nàng.
— Chúng tôi không có tin tức gì về người ấy cả... Cô có biết mình đã

ngủ bao nhiêu lâu không?

Nàng nhìn anh vẻ lo lắng.
— Vài ngày phải không? - Nàng hỏi.
Một lần nữa, Eléa nhìn một lượt những nhân vật đang vây quanh

mình. Nàng lại có cảm giác lạc lõng như khi tỉnh dậy lần đầu tiên trước
điều hoàn toàn khác thường, trước cơn ác mộng. Nhưng nàng không
thể chấp nhận lời giải thích kỳ quặc khó tin. Phải có một câu trả lời
khác. Nàng cố bám víu vào điều không thể ấy.

— Tôi đã ngủ trong bao lâu?... Mấy tuần...? Mấy tháng?...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.