ĐÊM HỒNG HOANG - Trang 11

như vậy là điều chưa chắc đã xảy ra, thậm chí là không thể có. Simon
rút ra kết luận hiển nhiên:

— Có cái gì kẹt trong máy của cậu rồi...
— Còn cậu, cậu cũng bị kẹt cái gì trong này phải không?
Brivaux đưa ngón trỏ mang găng gõ gõ vào trán mình.
— “Cái này” vận hành cực ngon. Tôi chỉ ước máy móc của tôi chạy

tốt như nó cho đến ngày xuống lỗ. Chính là ở dưới kia có gì đó không
ổn...

Anh giậm đôi giày lót da thú của mình xuống nền băng.
— Nhưng biểu đồ kiểu đó là không thể có, - Simon nói.
— Tôi biết, cái này nhìn chẳng giống thật.
— Còn những người khác? Họ tìm thấy gì?
— Chẳng biết nữa. Tôi sẽ rúc tù và gọi họ về...
Anh trèo lên xe snodog dùng làm phòng thí nghiệm, ba giây sau còi

hụ gọi các thành viên trong đoàn về tập trung ở trại.

Những người này cũng đang trên đường trở về. Ban đầu là hai nhóm

đi bộ với máy thăm dò cổ điển. Tiếp đến là xe snodog chở bộ phận thu
phát của máy dò đời mới đặt trong khung kim loại nằm giữa hai bánh
xích phía trước xe. Một sợi dây cáp màu đỏ nối bộ phận này với trạm
điều khiển và máy ghi nằm bên trong xe.

Trong xe còn có Eloi thợ máy và Louis Grey, đang nôn nóng tìm

hiểu các tính năng của thiết bị mới, và viên kỹ sư nhà máy cùng đến với
anh để hướng dẫn cách vận hành máy.

Đó là một chàng trai cao lớn mảnh dẻ, tóc hoe vàng, dáng vẻ tinh tế.

Với vẻ thanh lịch tự nhiên, cậu khiến người ta có cảm tưởng bộ quần áo
chống rét của mình cũng được đặt may ở Lanvin. Những người ở đây
lâu năm không thể không mỉm cười khi nhìn cậu. Eloi đặt cho cậu biệt
danh là Cornexquis, một cái tên hoàn toàn thích hợp với cậu.

Chàng trai lẳng lặng bước xuống xe, dè dặt nghe những lời nhận xét

của Grey về “dụng cụ” của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.