ĐÊM HỒNG HOANG - Trang 133

— Chẳng có gì là ghê gớm cả... Ta giăng bẫy bắt các làn sóng vào

thời điểm chúng là sóng điện từ, khuếch đại chúng rồi truyền chúng vào
máy phát hình tivi.

Chắc chắn sẽ được cái gì đó. Sao? Có thể chỉ là một nùi rối rắm...

Cũng có thể gây bất ngờ... Ta cứ thử xem. Có thể được mà cũng có thể
không. Dù sao thì chuyện này cũng không khó lắm đâu.

Brivaux và ê-kíp của ông làm việc cả nửa ngày mới xong. Sau đó

Goncelin, phụ tá của ông, đội chiếc mũ phát vào. Quả là một nửa bất
ngờ một nửa rối rắm khó hiểu. Những hình ảnh rời rạc và không liên hệ
gì với nhau, đôi lúc hình thù không rõ ràng, không cố định chẳng khác
nào cát khô trong tay trẻ con vọc xóa.

— Đừng cố gắng “suy nghĩ”, - Eléa nói... - Suy nghĩ thì khó lắm.

Các ý nghĩ tự chúng hình thành rồi biến mất. Ai hình thành chúng, ai
làm chúng biến mất?

Không phải do người đang nghĩ... Phải nhớ lại. Ký ức.
Chỉ ký ức thôi. Bộ não ghi nhận mọi thứ ngay cả khi nó không lưu ý

đến ý nghĩa của chúng. Cần phải hồi tưởng. Nhớ lại một hình ảnh xác
định vào một khoảnh khắc xác định. Rồi để mọi việc tự nó diễn ra...

— Ta sẽ thử xem sao! - Brivaux nói. - Mang cái này vào Odile! -

Ông nói với nữ thư ký phòng kỹ thuật, cô sử dụng máy tốc ký để ghi
các chi tiết của cuộc thử nghiệm. - Nhắm mắt lại và hồi tưởng nụ hôn
đầu tiên của cô đi.

— Ôi, thưa ông Brivaux!
— Sao chứ, đừng có làm như trẻ con nữa!
Người phụ nữ bốn mươi lăm tuổi này trông giống một anh dân quân

cơ động sắp đến tuổi về hưu. Cô được lựa chọn trong các ứng viên khác
vì cô đã từng thực hiện những chuyến viễn du. Cô còn là nữ huynh
trưởng hướng đạo nên không e sợ thời tiết xấu.

— Thế nào, cô xong chưa?
— Xong rồi, thưa ông Brivaux!
— Nào! Khép mắt lại! Nhớ lại đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.