ĐÊM HỒNG HOANG - Trang 277

Những hình ảnh anh thấy đều lờ mờ, phút chốc lại tan ra hoặc biến

dạng méo mó như nhìn qua màn nước đục. Nhưng vì đã nhìn thấy
những chỗ này nên anh nhận ra chúng. Đó là Nơi trú ẩn, và trung tâm
của Nơi trú ẩn, là Noãn.

Anh cố nói ra những gì mình trông thấy, giọng vừa phải.
— Chẳng cần biết anh nhìn thấy gì! - Moïssow nói. - Anh chỉ nói

đơn giản thế này: “không rõ”, “không rõ”, và khi nào thấy rõ thì nói
“rõ”. Rồi anh im lặng cho đến khi có giấc mơ. Khi giấc mơ trở nên điên
điên hay mê sảng thì không phải là ký ức thụ động nữa mà là ký ức
điên rồ: đó là giấc mơ. Đó chính là lúc sắp tỉnh. Lúc đó anh hãy ra hiệu.
Anh hiểu chưa?

— Hiểu.
— Anh chỉ nói “chưa rõ”, rồi “rõ”, rồi “giấc mơ”. Vậy là đủ. Hiểu

chưa?

— Tôi hiểu rồi, - Simon đáp.
Và vài giây sau, anh nói:
— Rõ...
Anh nhìn rõ, anh nghe rõ. Anh không hiểu gì, vì giữa hai chiếc vòng

vàng không có mắc nối của Trạm phiên dịch, và hai người đàn ông anh
nhìn thấy đang nói tiếng gonda. Nhưng anh cũng không cần hiểu. Đã rõ
ràng.

Ở cận cảnh, Eléa khỏa thân nằm trên bệ, chiếc mặt nạ vàng che khuất

gương mặt nàng, Païkan cúi xuống nhìn nàng, còn Coban thì vỗ vai
Païkan bảo đã đến lúc phải đi. Rồi Païkan quay về phía Coban, xô ngã
ông ta và đẩy ông ta ra xa. Rồi chàng lại cúi xuống Eléa, dịu dàng ghé
môi lên bàn tay nàng, lên các ngón tay, những cánh hoa màu vàng nhạt
duỗi mình nghỉ ngơi, những đóa hoa lys và hoa hồng nâu. Đôi môi
chàng lướt tiếp trên đỉnh đôi vú yên tĩnh, lắng dịu, núm vú mềm mại
giữa hai vành môi như thể... không kỳ quan nào trong thế giới các kỳ
quan lại êm dịu, mềm mại và ấm áp đến thế..., rồi chàng áp má lên
vùng bụng mịn màng như lụa, lên bãi cỏ vàng kín đáo rất khéo đo đạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.