ĐÊM HỒNG HOANG - Trang 82

Giờ thì vật dụng ấy lên tiếng. Một giọng nữ trầm nói một thứ tiếng

không ai hiểu được. Âm nhạc cất lên, nghe tựa như tiếng gió thổi nhè
nhẹ trong một khu rừng đầy chim chóc và vang tiếng đàn thụ cầm.

Và ở mặt trên của hình khối ấy xuất hiện một hình ảnh như được

chiếu từ bên trong: khuôn mặt của người phụ nữ đang nói. Trông cô
giống người phụ nữ người ta đã tìm thấy trong Noãn, nhưng không phải
là cô.

Cô gái mỉm cười rồi biến mất, thay vào đó là một đóa hoa lạ, đến

lượt nó lại tan thành màu sắc chuyển động.

Giọng nữ tiếp tục, không phải hát cũng không phải đọc mà là cả hai

cùng một lúc, đơn giản và tự nhiên như thể tiếng suối róc rách hay
tiếng mưa rơi. Và tất cả các mặt của khối lập phương lần lượt hoặc
đồng thời được thắp sáng, bày ra hình ảnh một bàn tay, một đóa hoa,
một bộ phận sinh dục, một chú chim, một bầu vú, một khuôn mặt, một
vật thể thay đổi hình dạng và màu sắc, một hình dáng không có vật thể,
một màu sắc không hình dáng.

Mọi người nhìn, lắng nghe, và xúc động. Những hình ảnh và âm

thanh thật xa lạ, bất ngờ, nhưng lại chạm vào đáy lòng họ như thể
chúng được đặc biệt soạn riêng cho họ, tùy theo cảm hứng sáng tạo bí
ẩn và sâu xa của mỗi người, vượt qua mọi rào cản và quy ước.

Hoover sực tỉnh, hắng giọng rồi bật ho.
— Trò hề của loại máy thu thanh bán dẫn, - anh nói. -
Cho nó ngưng chạy đi.
Hoï-To rút chiếc đũa ra khỏi hình khối. Khối lập phương vụt tắt và

im bặt.

Trong phòng bệnh xá, người phụ nữ được sưởi ấm đến 30 độ nằm

khỏa thân.

Nàng lần nữa lại trần truồng nằm dài trên một chiếc giường hẹp. Các

điện cực, tấm lắc, vòng được cố định ở cườm tay nàng, hai bên thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.