ĐÊM HỒNG HOANG - Trang 98

Hai hàng mi khẽ lay động. Nàng còn tỉnh táo, nàng nghe tiếng anh

gọi.

Léonova bước vào, theo sau là Lebeau và Hoover, anh này cầm một

xấp giấy ảnh phóng to, và chỉ nó cho Simon từ xa. Simon gật đầu ra
hiệu đồng ý, rồi lại tập trung mọi chú ý của mình vào Eléa. Anh đặt
chiếc máy vi phát sóng trên tấm ra xanh, sát bên gương mặt gầy tọp,
nâng một lọn tóc óng mượt như tơ che vành tai bên trái trông giống như
một bông hoa nhợt nhạt, rồi nhẹ nhàng đặt tai nghe vào khoảng tối màu
hồng của ống tai.

Eléa thoạt tiên phản ứng, lúc lắc đầu mong hất đi cái vật có thể là

bước đầu của một cuộc tra tấn mới, nhưng rồi nàng kiệt sức và chịu
thua.

Để trấn an nàng, Simon nói ngay. Anh nói rất khẽ, bằng tiếng Pháp:
— Cô hiểu tôi rồi... bây giờ cô hiểu tôi nói gì rồi!...
Và trong tai Eléa, một giọng nam thì thầm với nàng bằng ngôn ngữ

của nàng: “... bây giờ cô đã hiểu tôi... cô hiểu tôi và tôi có thể hiểu
cô...”

Những ai đang nhìn Eléa thấy rõ cô nín thở một lúc rồi thở lại.

Léonova lòng đầy thương cảm bước đến bên giường cầm tay Eléa và
nói với nàng bằng tiếng Nga bằng tất cả trái tim nồng nhiệt của mình.

Simon ngước lên nhìn Léonova với đôi mắt dữ tợn và ra hiệu cho cô

lùi ra. Cô hơi sững người nhưng vẫn tuân theo. Simon chìa tay về phía
những tấm ảnh.

Hoover đưa chúng cho anh.
Trong lỗ tai bên trái của Eléa là tiếng một con suối trắc ẩn tuôn ra

thật nhanh bằng giọng nữ mà nàng hiểu được; còn bên tai phải là một
dòng thác âm thanh lổn nhổn mà nàng không hiểu gì. Sau đó là im lặng.

Rồi giọng nam tiếp tục:
— Cô có thể mở mắt ra không?... Cô có thể mở mắt ra không?... Cố

lên nào...

Anh im lặng. Họ nhìn nàng. Đôi mi nàng run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.