ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 109

Khi Grace ngồi xuống, Amanda nghe thấy tiếng mấy người đàn ông

đang nói chuyện trên lầu thông qua hệ thống quan sát con nít. Grace chồm
người định tắt máy.

“Khoan, đơi đã.”

Amanda ngồi xuống một cái ghế và chơi với Niklos trong khi chăm chú

lắng nghe cuộc trò chuyện trên lầu.

“Trời đất thánh thần ơi, Kyrian,” Julian nói ngay khi Kyrian đưa cho anh

ta chiếc áo sơ mi của mình. “Cậu còn có nhiều vết sẹo hơn cả cha mình
nữa.”

Kyrian hít sâu trong khi nhìn vết thương trên vai do Aphrotide gây ra.

Hai người bọn họ đang ở trong phòng của cặp song sinh nằm ngay cuối

hành lang. Kyrian liếc nhìn chiếc đèn treo tường hình con gấu teddy đang
tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ. Ánh sáng chói chang đó vượt quá sức chịu
đựng của mắt anh, khiến anh phải rướn người lấy chiếc kính mát.

Hình như Julian cũng vừa nhận ra sự nhạy cảm của các vị thần Hy Lạp

nên cũng vươn người giảm bớt độ sáng của ánh đèn và mở thêm một cái
đèn khác trong nhà tắm, căn phòng lúc này chỉ còn tỏa ra ánh sáng mờ mờ.

Nhìn vào gương, Kyrian nhận ra hình ảnh của mình thật mờ nhạt, yếu

ớt. Không có hình bóng rõ ràng là một trong những lợi điểm của Kẻ Săn
Đêm. Cách duy nhất để có thể nhìn thấy bóng của họ chính là thâm nhập
vào trí não họ. Nhưng trong tình trạng thương tích đầy mình và mệt rã rời
thì đó chẳng phải là chuyện dễ dàng gì.

Anh đứng lui tránh xa khỏi chiếc tủ quần áo sơn trắng và bắt gặp ánh

mắt tò mò của Julian. “Đánh nhau suốt hai ngàn năm thì cơ thể làm sao lành
lặn được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.