ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 158

ngài áo da ngon lành”, thì đối với anh, em chính là điều ngạc nhiên khó
cưỡng.

Mặt cô đỏ bừng, cô cười to khi nhớ lại hoàn cảnh đó.

“Với lại,” Kẻ Săn Đêm nói tiếp. “Em cũng không thể trách người đã nói

những lời đó vì em cứ tự dựng lên một bức tường kín kẽ bảo vệ bản thân.”

“Sao chứ ?”

Anh nhấn ga, lao thẳng về phía trung tâm. “Đó là sự thật. Em tự chôn

vùi cái phần vui vẻ phấn khích của bản thân bên dưới cái công việc buồn tẻ
của mình. Em thích mặc những bộ quần áo màu sắc xám xịt và cứ rụt đầu
rụt cổ che dấu mọi đam mê, hứng khởi.”

“Không đúng,” cô phẫn nộ phản đối. “Anh có biết gì về tôi đâu mà dám

nói thế. Anh cũng mới chỉ nhìn thấy tôi mặc một bộ quần áo duy nhất.”

“Đúng là thế, nhưng anh biết phong cách của em.”

“Ờ… vậy sao.” Cô lầm bầm phản ứng.

“Anh đã được chứng kiến niềm đam mê của em.”

Mặt Amanda càng đỏ lựng. Cô không thể chối cãi sự thật đó. Tuy nhiên,

điều đó không có nghĩa là cô thích cái cách anh cứ thẳng thừng xông thẳng
vào cảm xúc của cô mà phê phán.

“Anh nghĩ em đang lo sợ một nửa dòng máu kia của mình,” anh tiếp tục.

“Em làm anh nhớ đến nữ thần Hy Lạp cổ đại Lyta. Trong cô ta tồn tại hai
nửa khác nhau. Hai nửa đó không ngừng đối kháng nhau, nó khiến cho bản
thân cô ấy và những người xung quanh đau khổ. Cho đến một ngày, một
người lính Hy Lạp tìm được hai nửa đó, gắn kết chúng lại với nhau. Từ đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.