ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 188

“Ít nhất là cô đã không ở trong nhà.”

“Nhưng có thể là tôi đã ở trong đó. Ôi trời ơi, Kẻ Săn Đêm. Tabitha

thường ở nhà vào giờ đó. Nếu anh không có mặt ở đó thì sao ? Allison thiếu
chút nữa là chết mất rồi. Tabitha cũng mém chết.” Cô sụt sùi khi nghĩ đến
viễn cảnh đó, cơn hoảng loạn như một đợt sóng thần tràn qua quấy phá.
“Anh ta sẽ không chấm dứt cho đến khi bọn em bị giết chết hết, đúng không
?’

Không nghĩ ngợi nhiều, anh đưa tay vòng ra ôm lấy cô, siết chặt.

“Không sao đâu, Amanda, anh đang ở đây.”

Khi anh nhận ra bản thân đang làm gì, cả người anh như hóa đá. Anh đã

gọi cô bằng tên. Và khi làm điều đó, dường như có một rào cản nào đó bên
trong anh đã bị phá vỡ ra muôn ngàn mảnh.

Nước mắt lăn nhẹ trên đôi má Amanda. “Em biết đó chỉ là một căn nhà,

nhưng tất cả mọi thứ của em đều ở trong đó. Những cuốn sách em thích
nhất, tấm chăn bà đã đan cho em trước khi qua đời. Mọi thứ của em đều ở
trong đó.”

“Không phải mọi thứ. Em vẫn còn ở đây.”

Cô rúc vào ngực anh tấm tức. Kyrian nhắm mắt, tựa má lên đầu cô trong

khi hai tay cô giữ rịt lấy anh. Đã hằng bao thể kỷ trôi qua kể từ lần cuối
cùng anh an ủi một người phụ nữ. Có hàng thế kỷ anh chưa từng có cảm
xúc này. Nó khiến anh thật sự chấn động.

“Có khi nào Desiderius bắt được Tabitha rồi không ?”

“Không đâu,” anh thì thầm trong làn tóc cô, cố không buông thả theo

mùi hương hoa hồng dịu ngọt tỏa ra từ làn tóc đó. Nhưng mọi nỗ lực đều là
vô ích, cơ thể đã tự phản ứng với mị lực tỏa ra từ cô, phần dưới giữa vùng
háng căng ra như muốn bùng cháy. “Chỉ cần cô ta kiếm được một chỗ kín

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.