ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 199

Anh né tránh bất kỳ sự va chạm nào với cô, bước đến bàn để điện thoại

di động. Anh mở điện thoại và trao nó cho cô. “Gọi Tabitha và bảo cô ta ở
với mẹ cho đến thứ sáu. Ban ngày cô ta có thể thoải mái đi tới lui, nhưng
đêm xuống, tuyệt đối phải ở trong nhà.”

“Nó sẽ không thích thế đâu.”

Một cơn giận tràn lên mắt anh. “Vậy thì nói mẹ cô trói cô ta lại. Lần này

không phải loại ma cà rồng bình thường đâu. Bọn Daimon này sở hữu
những quyền năng hủy diệt cực kỳ nguy hiểm, cho đến khi tôi và Talon tìm
ra được cách để xử lý bọn chúng, cô ta phải ở yên trong nhà.”

“Được rồi. Em sẽ cố.”

Anh gật đầu. “Trong lúc em nói điện thoại, anh đi thay quần áo đây.”

Amanda nhìn anh bước ra khỏi nhà bếp, trái tim cô nặng trĩu. Cho dù chỉ

là thời gian thay quần áo, cô cũng không muốn xa anh chút nào. Có một
thôi thúc mãnh liệt bảo cô phải đi theo anh, giúp anh thay quần áo.

Nhưng thay vì làm theo tiếng thúc giục đó, cô bấm số gọi Tabitha.

“Oh, tạ ơn trời đất, chị không sao cả,” Tabitha vừa khóc vừa nói. “Cảnh

sát mới thông báo với em về việc ngôi nhà, cũng may là chị không ở trong
đó.

Nước mắt chực trào ra khỏi khóe mắt, nhưng Amanda cố kiềm lại. Khóc

lóc thì cũng có giải quyết được việc gì đâu. Nhà xem như không còn nữa,
nước mắt cũng có mang chúng trở về được với thể giới này đâu. Giờ điều
mà cô cần làm là đảm bảo họ sẽ an toàn trước sự đe dọa của bọn
Desiderius.

“Allison thế nào rồi ?”cô hỏi cố giữ bình tĩnh trước cơn hoảng loạn đang

dâng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.