ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 236

Valerius đặt miếng sắt nung lên đùi trong của anh.

Tiếp theo đó là vô số những hình ảnh Kyrian bị tra tấn nhanh chóng lướt

qua đầu Amanda, từng giờ từng khắc, ngày lại qua ngày với tần suất càng
lúc càng tăng.

Không bao giờ cô có thể tưởng nổi một con người lại có thể bị hành hạ

đến nhường ấy nhưng vẫn tiếp tục sống.

Cô thở hổn hển khi bọn chúng tạt nước vào mặt Kyrian.

“Đừng nghỉ là ngất xỉu thì có thể thoát khỏi tay tao. Nhịn ăn cũng không

thể chết đói được đâu nếu tao chưa cho phép.”

Valerius nắm lấy tóc Kyrian kéo mạnh, đổ nước thịt vào miệng anh.

Kyrian rít lên khi làn nước mặn chứa đầy muối sát lên những vết cắt trên
mặt và môi anh. Cổ họng anh như nghẹn lại vì nước thịt nhưng Valerius vẫn
tiếp tục đổ.”

“uống đi, đồ khốn khiếp,” Valerius gắt. “Uống !”

Kyrian lại ngất đi lần nữa, và một lần nữa, nước lạnh cóng khiến anh

tỉnh lại.

Ngày và đêm giờ không còn khác biệt bởi vì Valerius cứ không ngừng

hành hạ anh, hết lần này tới lần khác. Chỉ là cùng một câu hỏi. “Quân đội
của mày đâu ?”

Kyrian dứt khoát không nói một lời. Cũng tuyệt đối không rên rỉ. Anh

cắn chặt răng, nghiến hàm chặt đến nổi Valerius phải cho người cạy miệng
anh để đổ thức ăn vào.

“Chỉ huy Valerius,” một người lính bước vào trong khi Valerius đang

căng cả người anh ra lần nữa bằng những cuộn thừng. “Xin lỗi vì đã làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.