ĐÊM NOËL - Trang 127

không ngờ bà ta tha thiết đến vậy. Một vài lần gặp mặt đâu thể coi là hứa
hẹn. Em có một bà mẹ kế đáng sợ thật
Thục Hiền chợt trầm ngâm như bà cụ:
- Bà ta làm khổ chị em em suốt từ nhỏ đến lớn. Em nhớ lúc nhỏ, ngày nào
em cũng thấy chị Thư chui vào xó phòng mà khóc. Chị ấy hiền lắm chứ
không như em. Khi em lớn lên, em chống đối ra mặt với bà ấy. Bà ta ghét
em lắm. Một đứa con chống và một bà mẹ kế đã ghét nhau thì anh phải biết
là sâu sắc ghê lắm
- Vậy ba em có thái độ ra sao với tình trạng đó?
Thục Hiền lắc đầu:
- Ba không biết gì cả. Ba ít ở nhà lắm. Còn khi ba về thỉ dì Phương biết
cách giấu nhẹm những mâu thuẫn trong nhà. Lúc nào bà ấy cũng tỏ ra cho
ba biết bà ấy rất khoan dung. Ba nghe lời bà ấy lắm. Nghe một cách tuyệt
đối
Cô tư lự:
- Phải nói là chị em em khó khăn lắm mới lớn lên được. Nhiều lúc em nghĩ
tính nết em hung dữ vì phải lớn lên trong hoàn cảnh như vậy. May mắn cho
chị em đã có chồng sớm. Anh rể em tốt lắm thông cảm với tụi em tối đa
luôn.
Cô quay lại nhìn Lập Huy:
- Anh nhớ lần đầu tiên mình gặp nhau ở nhà anh Thái đêm Noel không?
Anh rể em đấy
Lập Huy nhướng mắt ngạc nhiên:
- Vậy Thanh Thư là chị em ruột em? Sao trước đây em không nói với anh?
- Có dịp đâu mà nói
Lập Huy ôm Thục Hiền vào người. Sự phát hiện làm anh thấy thú vị:
- Tụi anh trước đây học cùng trường. Anh biết Thanh Thư và Quốc Thái,
không ngờ bây giờ lại là em rể của cô ấy. Thanh Thư hiền lắm, không ngờ
có cô em dữ như vậy
Thục Hiền chợt ngồi lên hăng hái:
- Mình đi qua chị Thư chơi đi anh. Đi ngay bây giờ nè
Lập Huy giữ tay cô lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.