ĐÊM NOËL - Trang 128

- Có tiện không? Hay là để chiều vậy. Bây giờ là buổi trưa đó Hiền
- Đâu có sao. Nhà chị Thư chứ có phải ai xa lạ đâu. Em đến lúc nào chẳng
được. . . Anh có vẻ ý tứ quá nhỉ
Cà hai đi ra ngoài. Lúc đến nhà Thanh Thư, rất may là chủ nhân không ngủ
trưa. Thục Hiền để Lập Huy ngồi dưới phòng khách. Cô chạy áo lên lầu,
gọi vang nhà:
- Chị Thư ơi! Chị đâu rồi?
Thanh Thư từ trong phòng bước ra, câu hỏi đầu tiên của cô là:
- Em đi đâu vậy? Có chuyện gì nữa hả?
Thục Hiền hỉnh mủi:
- Làm như em lúc nào củng gây chuyện không bằng. Anh Thái đâu rồi?
- Trong phòng, anh định ngủ một chút. Có chuyện gì vậy?
- Có một người đến tìm ảnh kìa. Bảo đảm chị sẽ rất ngạc nhiên. Xuống đây!
Một lát sau, cả ba đi xuống. Thấy Lập Huy, cả Quốc Thái lẫn Thanh Thư
đều ngờ ngợ nhìn. Anh nhún vai:
- Lâu quá không gặp, quý vị tiếp tôi như vậy đó hả?
- Có phải mày không Huy? - Quốc Thái hỏi thận trọng
Thục Hiền cười khúc khích:
- Anh hỏi kiểu đó anh Huy không tự ái. Nhưng nếu là em thì em bỏ về rồi.
Về anh Huy!
Thanh Thư reo lên một tiếng ngạc nhiên và mừng rỡ. Quốc Thái đấm vai
Lập Huy một cái:
- Cái gì làm mày thay đổi như vậy? Nếu Thục Hiền không nói, tao đâu dám
tin, với lại Thanh Thư nói với tao bộ dạng mày làm luật sư thế nào được.
Mày chịu tu từ hồi nào vậy?
Lập Huy châm điều thuốc, thong thả đáp:
- Làm sao tao nhớ nổi là thời điểm nào
Thanh Thư mang nước và bánh ra đặt trên bàn. Cô nhìn Lập Huy cười
cười:
- Nhỏ Hiền không giới thiệu thì không cách gì nhận ra Huy đó. Thay đổi
một trăm tám mươi độ luôn
Quốc Thái quay qua Thục Hiền, kể một hơi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.