ĐÊM NOËL - Trang 13

chấp nhận không?
- Đồ hung dữ! Chuyện có một chút cũng làm ầm ĩ lên thế đấy. Con gái như
vậy, ai mà chịu cho nổi
Mắt Thục Hiền sáng quắc vì bị khích động, môi cô run lên:
- Chính tôi mới không chịu nổi bà, chị em tôi thật bất hạnh khi phải sống
với bà
Cô chạy đến tủ áo, lôi ra bộ đồ rồi bước vào phía sau tủ thay ra. Cử chỉ của
cô làm bà Phương kinh ngạc:
- Cô đi đâu vậy?
Thục Hiền hếch mặt lên nhìn bà:
- Tôi chưa từng căm ghét ai như bà
Nói rồi cô lao ra cửa, chạy tuốt xuống cầu thang. Bà Phương đứng sững
ngó theo. Bà không tin cô bỏ đi lúc khuya như vậy, dù đã biết tính cô rất
bốc đồng. Bà chưa thấy đứa con gái nào bướng bỉnh, bất trị như cô. Một
đứa con gái không hề biết sợ gì cả, và chỉ thích theo ý mình. Không biết lần
này cô lại quậy chuyện gì nữa đây? Bà thấy ngán ngẩm vô cùng
Thục Hiền lững thững đi bên đường. Bây giờ cô mới nhớ mình quên mang
theo tiền, nhưng điều đó cũng không làm cô lo lắng. Không có tiền một
đêm cũng chả chết, chỉ cần thoát khỏi nhà là cô dễ chịu hơn rồi
Cô kéo sát áo khoác vào người, đi lơ ngơ qua các con đường, vừa đi vừa
nghĩ đến những địa chỉ mình muốn đến khuya nay. Cuối cùng cô quyết định
sẽ đến nhà chị Thanh Thư
Cô đứng trước cổng, bấm chuông rồi dựa lưng vào cửa chờ. Thanh Thư
đứng trên ban cong nhìn xuống xem ai. Thấy Thục Hiền, cô kinh ngạc chạy
vội xuống mở cửa. Thục Hiền cười toe toét:
- Tối nay em ngủ với chị
- Cái gì? Em lại quậy chuyện gì nữa đây?
Cô kéo Thục Hiền vào phòng khách. Quốc Thái cũng đã xuống nhà. Anh
nhướng mắt:
- Em đi đâu giờ này vậy? Gần một giờ rồi, ai đưa em qua đây?
Thục Hiềm ngối xuống salon, nguẩy đầu một cái:
- Em đi bộ một mình qua. Đêm nay em ở đây sáng mai sẽ vào ký túc xá ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.