ĐÊM NOËL - Trang 144

Lập Huy nhìn cô một cái, giọng tỉnh như không:
- Lỗi của anh là không chịu phân tích cho em hiểu. Đáng lẽ hôm qua anh
phải bình tĩnh hơn. Đó chỉ là ý kiến bất đồng, đâu có đáng để mình giận
nhau
Thật ra Thục Hiền không giận chuyện Luân An. Cô chỉ tức Lập Huy đã
đuổi cô về. Và chuyện "tày trời" hơn là anh bỏ mặc cô giữa đường. Cô
không muốn nhìn mặt anh chứ đừng nói là giận. Cô nói ngang:
- Tôi không muốn nói chuyện với mấy người, khỏi phân tích mất công
- Em bỏ giùm tật nói ngang được không?
- Tôi không thèm nói ngang với người dưng. Mấy người tưởng mấy người
là gì mà tôi phải bỏ công để mà giận? Không có đâu
Lập Huy mím môi nhìn cô, cố nén giận:
- Nếu em cứ nói kiểu đó thì không nói chuyện gì được đâu
- Nhưng tôi đâu có muốn nói. Tính tôi là vậy đó. không được thì cứ chia tay
- Đủ rồi Thục Hiền. Sự kiên nhẫn của anh chỉ có giới hạn mà thôi
Thục Hiền lì lợm quay mặt chỗ khác. Lập Huy im lặng một lát như cố nén
bực mình, rồi nghiêm nghị:
- Cho là em thích đi chơi với LuânAn. Nhưng em không nên nói vào mặt
anh như vậy. Anh cũng có tự ái chứ Hiền. Em có nghĩ tới điều đó không?
Thục Hiền quay lại, phẩy tay một cách hung hăng, rồi nói một tràng:
- Đấy, đấy! Mỗi người đều xem trọng tự ái của mình. Thế sao mấy người
không tôn trọng người ta? Có khi nào tôi đuổi mấy người chưa? Còn mấy
người thì đuổi tôi hai lần. Đã đuổi rồi thì tìm tôi làm gì?
- Anh đuổi hay em tự đòi về?
- Nếu có nói thì nhận đi, việc gì phải chạy lỗi. Mấy người ngay thẳng lắm

Lập Huy chỉnh lại:
- Em bỏ từ mấy người được không? Em tìm đâu ra cách nói chuyện ngoa
ngoắt như vậy?
- Vẫn hơn bạn của mấy người trước kia. Tôi chỉ khó chịu chứ không lẳng
lơ. Ít ra tôi cũng không cười cợt với con trai như bạn anh
- Nhất thiết phải nói vào đầu óc người khác em mới chịu phải không? Cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.