ĐÊM NOËL - Trang 20

Đúng là Luân Vũ, con người " không giống ai " mà cô đã gặp ở nhà chị
Thanh Thư. Cô nhận ra hắn ngay nhờ mái tóc dài phủ gáy. Hắn giơ tay vẫy
một cái:
- Xin chào
Thục Hiền chưa kịp nói gì thì Luân Vũ đã quay về phía tên nọ:
- Hòa đi bạn. Okie?
- Hòa con khỉ! Con nhỏ này là gì của ông? Bồ hả?
Thục Hiền cau mày nhìn hắn. Luân Vũ tỉnh bơ gật đầu:
- Có thể coi là vậy. Sao?
- Bảo nó xin lỗi tôi một tiếng mới đồng ý hòa, còn không thì...
- Không thì sao nào?
- Tôi sẽ cho nó một bài học ngay trước mặt ông
Luân Vũ cười cười:
- Có quá đáng không vậy? Tôi nghĩ cô ta không chịu làm vậy đâu
- Vậy thì ông khuyên cô ta biết điều một chút đi. Dám tạt nước vào mặt
tôi.To gan thật!
Luân Vũ thọc tay vào túi quần, dáng điệu lừng khừng:
- Ai bảo cợt nhả với người ta. Làm vậy là phải rồi
Kiểu nói như chọc tức của Luân Vũ làm gả thanh niên quắc mắt nhìn anh,
tay khuỳnh lên như chực đánh lộn:
- Ê, ông bạn không biết điều thì đi chỗ khác chơi đừng xỏ mũi vào chuyện
người khác. Nếu không thì có chuyện lôi thôi đấy
Tranh thủ lúc tên nọ đôi co với Luân Vũ, Lan Oanh định kéo Thục Hiền bỏ
đi, nhưng hắn đã kéo chiếc làn đựng xà bông lại:
- Ê, tính bỏ đi suông vậy hả? Xin lỗi rồi mới đi được
Luân Vũ hơi nhướng mắt nhìn hắn. Rồi vẫn cử chỉ lừng khừng nửa nghiêm
nửa đùa, anh gạt tay hắn ra:
- Làm gì vậy bạn? Muốn mua xà bông hay muốn gây chuyện? Làm vậy với
con gái là không được lịch sự lắm đâu
Bị gạt tay, gã thanh niên quay phắt lại phía Luân Vũ:
- Muốn gì đây? Muốn thử sức không?
Hắn xô Luân Vũ một cái làm anh loạng choạng phải vịn xuống bàn. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.