ĐÊM NOËL - Trang 201

- Không ngờ con người cô độc vậy. Để cho Lập Huy hiểu cô ra sao, xem
cậu ta còn lầm lẫn đến đâu
- Con không làm vậy. Con thề là không có làm mà
- Vậy chẳng lẽ là tôi? Lúc tôi đi, trong nhà chỉ có mình cô. Chính cô pha ly
sữa đó mà. Cô nói đi, chối làm gì
- Nhưng con không bỏ thuốc vào đó
- Bác sĩ bảo nó bị ngộ độc. Chính tai cô nghe thấy mà
Những lời buộc tội chắc nịch của bà làm Thục Hiền bấn loạn. Bà nói đúng
sự thật rồi. Một sự thật mà cô không chối vào đâu được, nhưng đồng thời
cũng biết mình oan ức. Điều đó làm cô mất bình tĩnh
Thục Hiền nghĩ ngay đến Lập Huy. Chỉ có anh mới làm cô thấy yên ổn,
cũng như chỉ có anh mới giúp được cô thoát khỏi nỗi sợ hãi khủng khiếp
này. Cô đứng bật dậy, đi như chạy ra khỏi phòng chờ, không thấy sau lưng
là cái nhìn căm ghét, nham hiểm của bà Phương
Thục Hiền đến văn phòng làm việc của Lập Huy. Anh đang ngồi nơi bàn
nghiên cứu hồ sơ một vụ án. Cô đẩy cửa bước vào, vẻ mặt thất sắc:
- Anh Huy!Nhà em vừa xảy ra một chuyện kinh khủng lắm. Em sợ quá!
Lập Huy chăm chú nghìn vẻ mặt khác thường của Thục Hiền, một khuôn
mặt tái mét, nhợt nhạt. Đúng là cô đã gặp chuyện gì đó ghê gớm lắm. Anh
đến ngồi trước mặt cô:
- Chuyện gì vậy? Bình tĩnh nói anh nghe đi
- Sáng nay dì Phương bảo em pha sữa cho Phương Ngân uống. Thế là nó
đau bụng và phải vào bệnh viện. Dì Phương bảo em muốn giết nó. Ôi! Em
sợ quá! Thật tình em không có mà
Thục HIền run bắn người. Cô khóc nức nở:
Lập Huy nhíu mày nhồi im, rồi nói chậm rãi:
- Có thể Phương Ngân bệnh gì đó, chứ không phải do uống sữa. Bà ấy
không thể kết luận hồ đồ như vậy được
- Nhưng bác sĩ bảo nó trúng độc. Dì Phương nói không lẽ chính tay bà bỏ
thuốc vào ly giết con mình
Cô dừng lại, khóc nấc lên:
- Tại sao có chuyện ghê gớm như vậy hả anh Huy? Em không hình dung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.