ĐÊM NOËL - Trang 208

- Em không hiểu sao lúc đó nó lạ lắm. Ban đầu nó không uống. Sau đó, tự
nhiên cầm ly uống một mạch, cử chỉ rất lạ. Em nghĩ tại nói bệnh
Lập Huy có vẻ chú ý. Anh hỏi vặn chi tiết đó lên vài lần, rồi tiếp tục:
- Uống sữa xong thì cô ấy có thái độ thế nào?
- Em không để ý. Lúc đó em định ra khỏi phòng thì dì Phương về. Dì ấy có
vẻ hết hồn khi thấy chiếc ly trên tay em và bảo: "Trời! Uống hết rồi hả ?"
Lập Huy chặn lại:
- Thế lúc đó ai đi rửa ly?
- Em không biết. Em định rửa ly thì dì Phương bảo để dì ấy
Lập Huy kiên trì hỏi gặn lại:
- Nhưng cuối cùng chiếc ly do ai rửa?
Thục Hiền lắc đầu chịu thua. Cô không nhớ nổi tình tiết đó
Lập Huy hỏi tiếp:
- Sau đó thì em làm gì?
- Em định đi tắm thì nghe tiếng dì Phương la. Em bèn chạy lên. Lúc đó, dì
Phương bảo đưa Phương Ngân vào bệnh viện nhưng nó không chịu. . .
Lập Huy giơ tay chặn lại:
- Khoan. Em căn cứ vào đâu mà bảo cô ấy không chịu?
- Dì Phương năn nỉ, kéo nó, hưng nó ghì lại, bảo là nó muốn chết
Lập Huy nhìn Thục Hiền, chăm chú:
- Em nhớ chi tiết này chính xác chứ? Nó quan trọng lắm Thục Hiền! Em
nói tỉ mỉ lại đi
Thục Hiền cau trán cố nhớ, rồi chậm chạp kể lại từng chi tiết những điều
mà cô đã không khai khi công an lấy khẩu cung vì quá bấn loạn. Khi cô nói
xong, Lập Huy thở nhẹ:
- Em đã giúp anh phán đoán sự việc rồi đó. Anh hứa sẽ mang em ra khỏi
nơi đây càng sớm càng tốt
Thục Hiền rưng rưng nước mắt:
- Làm sao mà anh giúp em được? Họ còn chưa tìm ra manh mối mà. Em
tuyệt vọng lắm rồi, chỉ còn biết chờ ngày ra toà thôi
Lập Huy dịu dàng nhìn cô, giọng tự tin:
- Anh đã nói là gỡ tội cho em, và chắc chắn anh sẽ làm được. Rồi bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.