ĐÊM NOËL - Trang 89

không?
Lập Huy khiêm tốn:
- Chỉ là dự định thôi thưa bác
Thì ra hắn là luật sư. Hắn hoàn toàn không phải là Luân Vũ. Thục Hiền chỉ
cần biết có vậy. Cô buông một nhận xét:
- Làm luật sư thích thật. Lúc trước tôi cũng muốn thi vào trường Luật,
nhưng tính tôi không có kiên nhẫn tìm hiểu chuyện của người khác, thế nên
thôi
- Vậy à? Vậy cô học ở trường nào?
- Tôi học Ngoại Thương, mới năm thứ hai thôi
Vẻ linh hoạt của Thục Hiền làm bà Phương thấy gai mắt. Trong khi
Phương Ngân thì nhút nhát không biết gì để nói cả, thậm chí Lập Huy có
hỏi tới thì cô trả lời ấp a ấp úng. Bà đá đá chân cô nhắc nhở. Phương Ngân
ngước lên nhìn mẹ một cái khổ sở. Cô thật sự không biết gì để nói và cúi
gục mặt ngồi im
Thấy Thục Hiền nói chuyện không ngớt với Lập Huy, bà xen vào cắt
ngang:
- Anh Quang biết không, tính Thục Hiền khó bảo lại hay cãi bướng, nên tôi
không dám cho con bé thi vào trường Luật
Ông Quang mỉm cười như đã hiểu, nhưng hình như sợ Lập Huy không biết
cái điều gì đó, bà nói thêm:
- Với lại làm luật sư thì phải có đạo đức và tính tốt. Thục Hiền thì lại quá
kém cỏi. Anh thấy đó, nó đua đòi và chơi với bạn bè không ra gì. Nếu lần
đó không nhờ anh bảo lãnh thì ông nhà tôi mất mặt biết chừng nào
Thục Hiền nhìn sững ông Quang, cô kinh ngạc đến mức không để ý cách
nhục mạ của bà Phương. Nếu vậy thì Lập Huy là. . . Thục Hiền khẽ thốt lên
kinh ngạc:
- Luân Vũ
Cô nhìn anh không chớp. Sự khám phá làm cô rối lên vì không biết phải
làm sao? Cô không hiểu nổi, tại sao luân vũ bỗng nhiên là con của luật sư
Quang và lại là luật sư đạo mạo như ông cụ?Và điều trên hết là anh đến đây
làm gì?tại sao anh không muốn cô nhận ra anh chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.