ĐÊM QUA ANH Ở ĐÂU - Trang 338

đạt điểm xếp hạng cao thứ hai ở Đại học New York trong năm cao
học. Margaret, tôi yêu công việc của mình và tôi nghĩ rằng mình rất

có khả năng trong công việc đó. Tôi phải làm gì bây giờ?”

Margaret thở hắt ra, và trong một thoáng Brooke hiểu ra rằng

điều này cũng khó cho sếp của cô gần như khó cho cô vậy. “Brooke,

tôi xin lỗi nhé. Do... tình tiết giảm nhẹ của cô... thì tôi sẽ vui lòng

chấp nhận đơn xin thôi việc của cô và xác nhận với bất kỳ nhà tuyển
dụng tương lai nào rằng cô xin thôi việc, ờ, theo nguyện vọng cá

nhân. Tôi biết điều đó cũng chẳng an ủi được gì mấy, nhưng đó là

điều tốt nhất tôi có thể làm rồi.”

Brooke cố nghĩ ra điều gì đó để nói tiếp. Chẳng có lời nhắc vở

rằng phải kết thúc một cú điện thoại sau khi ta bị đuổi việc thế nào,

đặc biệt là khi ta không thể cho phép mình hét lên “Chết tiệt!” liền tù

tì. Khoảnh khắc im lặng lúng túng bao tr

Margaret bình tâm lại trước. “Brooke, cô vẫn nghe đấy chứ?

Sao chúng ta không đợi đến lúc cô đến đây dọn dẹp đồ đạc của cô đi

thì tiếp tục câu chuyện này nhỉ?”

Lúc này nước mắt cô thực sự đã tuôn trào, và tất cả những gì

Brooke còn nghĩ đến được chỉ là cơn tam bành sắp xảy ra của chuyên

gia trang điểm. “Được thôi. Chắc là tuần tới tôi đến được không ạ?”
Cô chẳng biết nói gì hơn nữa. “Ờ, cảm ơn bà vì tất cả mọi việc.” Tại

sao cô lại cảm ơn cái người đàn bà vừa mới đuổi việc cô kia chứ?

“Bảo trọng nhé, Brooke.”

Cô cúp máy và nhìn chằm chằm vào nó cả phút liền mới trở về

với thực tại.

Bị đuổi việc. Lần đầu tiên trong suốt cuộc đời cô, kể cả vô số

đứa trẻ mà cô đã trông thuê khi còn học cấp hai, công việc múc sữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.