ĐÊM TÂN HÔN - Trang 149

“Tôi biết là mọi chuyện dạo này...” bà hắng giọng “... rất khó khăn cho

chị. Công việc và... và mọi thứ khác.” “Vâng.”

Cả hai chúng tôi đều ngó lên trần nhà, như muốn tiễu trừ ký ức về cái lần

Daniel vừa huy động thêm một bầy luật sư cáo già mới làm tôi khóc váng lên
khi đến giờ đón con và gần như úp mặt vào vai bà mà nức nở.

“Ôi.” Bà thở dài. “Được rồi. Tôi sẽ báo với hiệu trưởng vậy.” “Cảm ơn

bà,” tôi nhũn nhặn nói. “Giờ này Noah đang ở lớp học phụ đạo, nhưng nếu
chị vào đây tôi sẽ lấy túi của cháu cho chị.”

Tôi theo bà đi vào lớp học trống không, có mùi gỗ và sơn và sáp nặn Play-

Doh. Cô phó chủ nhiệm tên Ellen đang dọn dẹp vòng tính nhựa, ngẩng lên
nhìn tôi tươi rói. Ellen có chồng làm nhà băng thu nhập rất cao và tôn sùng
các khách sạn năm sao. Tháng nào cô ta cũng đọc tạp chí của tôi, suốt ngày
hỏi tôi về những dịch vụ spa mới nhất, và Dubai có thật là hết mốt rồi không.

“Chị Phipps sắp đưa Noah đi tham quan học tập ở đảo Hy Lạp,” bà

Hocking nói bằng giọng lạnh băng, với cái ý hiển nhiên là, Cái bậc phụ vô
trách nhiệm này đang chuồn đi ăn chơi nhảy múa với đám nghiện ngập và lôi
thằng nhỏ tội nghiệp theo làm bạn lắc, nhưng tôi biết làm sao
?

“Tuyệt vời!” Ellen nói. “Nhưng còn em cún mới thì sao?” “Em gì cơ?” Tôi

ngơ ngác nhìn cô ta. “Noah vừa kể chuyện nhà có em cún mới. Giống Cocker
spaniel ấy?” “Cocker spaniel à?” Tôi cười phá lên. “Tôi không biết nó nghĩ gì
mà nói thế. Nhà tôi không nuôi chó, mà cũng không có ý định nuôi...” Tôi
ngừng lời. Bà Hocking và Ellen đang liếc nhìn nhau. “Cái gì thế?” Im lặng
một hồi - rồi bà Hocking thở dài. “Chúng tôi cũng đã đoán mà. Chị cho hỏi,
có phải ông của Noah vừa qua đời gần đây không?” “Không.” Tôi trợn mắt
nhìn. “Và không phải cậu bé vừa mổ tay trong kỳ nghỉ hè chứ?” Ellen đế
thêm. “Ở phố Great Ormond?” “Không hề!” Tôi nhìn từ người này qua người
kia. “Nó nói vậy à?”

“Chị đừng lo,” bà Hocking vội vã thêm. “Kỳ trước chúng tôi đã nhận thấy

là Noah... ừm, có trí tưởng tượng khá phong phú. Cậu bé đã kể đủ thứ
chuyện, mà vài chuyện thì rõ ràng là không phải.”

Tôi nhìn bà lo lắng. “Còn chuyện gì nữa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.