ĐÊM TÂN HÔN - Trang 214

ấy có thể thành nhà lãnh đạo tài ba, nhưng anh ấy cần thôi la cà chơi bời và
bớt xúc phạm người khác.”

Tôi rất thèm được hỏi chính xác thì Ben xúc phạm người khác như thế

nào, nhưng thấy khó mà thóc mách đến vậy được. “Ngày xưa ở London anh
làm luật sư, phải không?” Đầu tôi bắt đầu nghĩ sang hướng khác. “Freshfields
vẫn đang săn tìm tôi.” Mặt Lorcan thoáng vẻ hài hước. “Tôi đang trong thời
kỳ nghỉ xả hơi trước khi chuyển chỗ làm thì lên đó sống với cha Ben. Tới nay
đã bốn năm rồi. Thỉnh thoảng các công ty nhân sự vẫn gọi cho tôi, nhưng tôi
thế này được rồi.” “Anh có làm các vụ hủy hôn không?” Lời nói buột khỏi
miệng trước khi tôi kịp ngăn lại. “Hủy hôn à?” Lông mày Lorcan trèo tít lên
đỉnh đầu. “Tôi hiểu rồi.” Khi anh ta nhìn sang tôi, vẻ mặt anh ta trông kỳ khôi
đến nỗi tôi muốn phá lên cười. “Đầu óc chị rất giảo hoạt, chị Graveney ạ.”
“Đầu óc tôi rất thực tế,” tôi chữa lại. “Vậy đúng là họ chưa...” Lorcan tự ngắt
lời. “Này. Có chuyện gì đằng kia thế?” Tôi nhìn theo anh ta, thấy bà cụ vừa
ngồi cạnh tôi lúc nãy đang bóp chặt ngực thở hổn hển. Một cậu thiếu niên
đang nhìn quanh tuyệt vọng và kêu to, “Có bác sĩ không? Ở đây có bác sĩ
không?”

“Tôi là bác sĩ đa khoa.” Một ông tóc bạc mặc áo khoác lanh vội vã chạy

đến. “Bà ấy là bà cháu à?”

“Không! Cháu chưa gặp bà ấy bao giờ!” Cậu thiếu niên nghe thất kinh hồn

vía, và tôi thấy cũng không lạ. Trông bà cụ rất không ổn. Tất cả đều đang
nhìn ông bác sĩ rì rầm nói chuyện với bà già và đưa tay bắt mạch, thì thình
lình cô tiếp viên tết tóc hiện ra.

“Thưa quý khách,” cô ta nói như hụt hơi với chúng tôi. “Quý khách có thể

làm ơn giúp chúng tôi được không?”

Giúp? Giúp cái gì... Tôi nhận ra sự thực cùng lúc với Richard. Họ vẫn

tưởng cậu ta là bác sĩ.

Chết mẹ. Cậu ta hoảng hốt nhìn tôi và tôi khổ sở nhìn lại. “Ở đây có

chuyên gia rồi!” cô tiếp viên đang nói với ông mặc áo khoác lanh, mắt đảo lia
phấn khởi. “Mọi người đừng lo! Trong số hành khách có một phẫu thuật gia
rất giàu kinh nghiệm ở phố Great Ormond! Ông ấy sẽ phụ trách!” Mắt
Richard đang lồi ra hoảng sợ. “Không được!” cậu ta thốt lên. “Không. Thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.