ĐÊM TÂN HÔN - Trang 225

cũng ngơ ngẩn vì bản danh sách các món ăn này, kể cả Nico, nhưng cuối
cùng ông cũng sực tỉnh.

“Cảm ơn vì câu trả lời chi tiết tuyệt vời của ông bà.” Ông ta cười tươi rói

với Carol và Tim. “Nhưng buồn thay. Không điểm. Đôi Ba?”

“Bây giờ thì chúng tôi đến quán Dill,” tôi nói. “Có phải anh ấy viết thế

không?”

“Xin lỗi,” Nico mở lời, “nhưng câu trả lời không phải là...”
“Khoan!” tôi cướp lời, trong khi nụ cười nhẹ nhõm bắt đầu ngoác ra trên

mặt Melissa. “Tôi còn chưa nói xong. Bây giờ thì chúng tôi đến quán Dill,
nhưng ngày xưa chúng tôi thường đến Jerry and Jim’s Steakhouse, trước khi
chỗ đó bị bọn găng tơ cho nổ tung.” Tôi nhìn qua Ben, anh gật đầu rất khó
nhận thấy.

“À,” Nico nói và nhìn xuống giấy. “Đúng. Quý ông chồng viết, Chúng tôi

đến Jerry and Jim trước khi đám Carlo Dellalucci cho nổ; bây giờ chúng tôi
đến quán Dill.”

“Cái đó ở đâu?” Melissa gặng hỏi. “Hai người sống ở đâu?”
“Căn hộ số 43D, Phố Tám mươi Tây,” cả hai chúng tôi đồng thanh. Câu

đó ở trong phần mở đầu mỗi tập.

“Ồi, New York,” cô ta nói, giọng cứ như bảo, Ồi, bãi rác.
“Nổ tung, tức là nổ thật à?” Matt chêm vào, có vẻ rất ấn tượng. “Có ai chết

không?”

“Ông cảnh sát trưởng,” tôi gật gọn. “Và con gái ông, lên mười, mà ông

vừa gặp lần đầu, chết trong tay ông.”

Đấy là tập cuối năm thứ nhất. Một viên ngọc quý của truyền hình. Tôi gần

như muốn khuyên tất cả mọi người ở đây hãy đi xem phim đó. Ngoại trừ như
thế sẽ hơi trái mục đích.

“Câu thứ ba!” Nico kêu lên. “Giờ thì cuộc đấu đến hồi gay cấn rồi!”
Đến câu thứ tám chúng tôi đã đi xong năm thứ nhất, năm thứ hai, tập đặc

biệt mừng Giáng sinh. Melissa và Matt thua mười điểm, Melissa càng lúc
trông càng bẳn tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.