ĐÊM TÂN HÔN - Trang 26

     

Chương 2

F i

Chúa ơi. Tôi chỉ muốn khóc vùi. Hỏng bét rồi. Tôi không biết vì sao nhưng
mọi chuyện hỏng hết rồi.

Cứ mỗi một mối quan hệ phăng teo, Lottie thể nào cũng lại nói chuyện

học thạc sĩ. Cứ như phản xạ có điều kiện vậy.

“Có khi em còn học tiếp lên tiến sĩ ấy chứ, chị nhỉ?” nó nói tiếp với một

thoáng run rất khẽ trong giọng nói. “Đi nước ngoài nghiên cứu cũng nên?”

Người ngoài chắc sẽ bị nó qua mặt cái rẹt - nhưng tôi thì đừng hòng. Tôi

là chị nó. Và tôi biết nó đang rối bời.

“Ờ,” tôi nói. “Được. Ra nước ngoài học tiến sĩ. Hay đấy!”
Có gặng hỏi thêm hay nói huỵch toẹt ra cũng chẳng ích gì. Lottie có quy

trình khắc phục lỗi đổ vỡ quan hệ mang thương hiệu riêng. Đừng bao giờ hối
thúc con bé, và cấm không được tỏ ra thương hại. Tôi đã được bài học đắt giá
về chuyện đó.

Đó là lần nó chia tay với Seamus. Con bé tới trước cửa nhà tôi với hộp

kem Phish Food và đôi mắt đỏ vằn, còn tôi thì đi hỏi câu ngu ngốc nhất đời:
“Em sao thế?” Cứ như châm ngòi, nó bùng nổ như nã đạn: “Chúa ơi, Fliss!
Em không có quyền đến nhà chị, ăn kem cùng chị mà không phải nghe mấy
lời thẩm vấn chết tiệt này sao? Em chỉ muốn dành thời gian bên chị gái mình.
Đời đâu chỉ xoay quanh mỗi bọn đàn ông. Có thể chỉ là em muốn... đánh giá
lại đời mình. Đi làm thạc sĩ gì đó.”

Rồi cái lần Jamie đá nó, tôi lại ngớ ngẩn thốt lên: “Ôi Chúa ơi, tội nghiệp

e m. ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.