mì nướng, xem Dirk và Sally trong khi tất cả mọi người đang ở ngoài hiên.
“Cái tập Sally bị gã hàng xóm bắt cóc,” tôi nói. “Tập đấy mới hay.”
“Không, hay nhất là tập anh của Dirk đến sống chung nhà, mà anh ta mới
làm đầu bếp cho tụi Mafia, còn Dirk thì liên tục hỏi anh học nấu ăn ở đâu, rồi
thì ma túy giấu trong bánh nướng nhân đào...”
“Ôi trời đất, ừ nhỉ!”
Cả hai chúng tôi đều ngưng một khắc, đắm chìm trong hồi ức. “Chưa có ai
anh gặp từng xem Dirk và Sally,” Ben nói. “Thậm chí là nghe nói đến nó.”
“Em cũng thế,” tôi đồng tình, dù thực lòng mà nói thì tôi đã quên béng
mất Dirk và Sally cho đến khi anh nhắc lại.
“Cái vũng nhỏ.” Đầu anh đã kịp mải miết nhảy sang chuyện khác.
“Cái vũng nhỏ. Ối trời ơi.” Tôi bắt gặp ánh mắt anh và tất cả ào ạt trở lại.
Tôi lại như chết điếng vì nỗi thèm khát nóng rực tuổi dậy thì. Cái vũng tí hon
bí mật là lần đầu tiên chúng tôi với nhau. Rồi lần nữa. Ngày nào cũng vậy.
Đấy là một dải bãi biển nhỏ xíu, kín dáo men theo vịnh. Phải đi thuyền mới
đến được, nên chẳng ai khác mất công ra đó. Ben vẫn lái thuyền buồm đưa tôi
tới đó chẳng nói gì mà chỉ thỉnh thoảng ném sang tôi một cái nhìn nhiều ẩn ý.
Còn tôi ngồi yên, chân gác lên mạn thuyền, thở gấp vì háo hức. Tôi nhìn anh
ở bên kia bàn. Ben cũng đang nghĩ về chuyện tôi đang nghĩ, tôi biết mà. Anh
đang trở lại nơi ấy. Trông anh cũng chuếnh choáng như tôi đang cảm thấy lúc
này. “Cái hồi em chăm sóc anh khỏi cúm,” anh chậm rãi nói. “Anh không bao
giờ quên lần đó.”
Trận cúm ư? Tôi không nhớ chuyện từng chăm sóc anh khỏi cúm. Nhưng
mà trí nhớ của tôi thì vốn tệ rồi. Nếu anh đã nói vậy, thì chắc là tôi có làm
vậy. Mà tôi không muốn ngắt lời hay phản đối anh, vì không muốn làm hỏng
bầu không khí. Nên tôi chỉ dịu dàng gật đầu. “Em ôm lấy đầu anh. Em hát ru
anh ngủ. Anh sốt mê man, nhưng vẫn nghe thấy giọng em, đưa anh qua đêm
hôm đó.”Anh lại uống một ngụm vang. “Em là thiên thần hộ mệnh của anh,
Lottie ạ. Có thể anh đã trật đường ray vì vắng em trong đời.” Thiên thần hộ
mệnh của anh. Thật lãng mạn làm sao. Tôi cũng khá tò mò muốn biết anh trật
đường ray thế nào - nhưng nếu hỏi thế tôi sẽ phá hỏng khoảnh khắc tuyệt đẹp