ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG - Trang 26

thư lập ngôn", coi ba cuốn sách kiếm cơm áo nuôi vợ con là những tác
phẩm lớn, tác phẩm bé, lên mặt vênh vang, "mỏi gối quỳ mòn sàn tướng
phủ", khom mình run rẩy nhận lãnh sự tuyên dương rồi phóng lời khẳng
khái kẻ sĩ "uy vũ bất năng khuất" thì khác chi lũ đười ươi? Không, tôi chỉ là
tên viết truyện giải buồn (cám ơn ông Huỳnh Tịnh Của), chẳng thể là "nhà
văn" Trần Lâm, danh sĩ thời tam quốc, một thứ văn nô theo Viên Thiện viết
hịch chửi từ ông nội đến bố Tào Tháo rồi lại ngẩng mặt suy tôn Tào Tháo.
Một tên viết truyện giải buồn, mua vui không có gì đáng tự hào cả. Y đáng
ghét lắm, với một số người nào đó song đã không ai được phép thương hại
y, trừ chính y, hay vợ con y. Y còn được phép không thương hại cả Trần
Lâm lẫn Nễ Hành. Danh sĩ sống hèn bị chê, chết hùng cũng bị chê. Vậy văn
chương nên ngợi ca cỏ cây, chim muông giun dế và tình yêu. Cứ làm ra vẻ
văn chương dấn thân, sách động, phản kháng, phẫn nộ, ở xã hội ta hôm nay,
sợ rằng nó vừa giả dối vừa thê thảm.

Tôi không hề có một tham vọng gì về văn chương. Cho đến khi bẻ bút,

tôi vẫn chỉ là tên viết tiểu thuyết nhân vật là con nít. Xin cho tôi yên ổn viết
chuyện giải buồn con nít. Tôi đã nhủ tôi thế. Tôi đã xin tôi thế. Vậy mà tôi
nhắm mắt nhào vô cái lãnh vực tôi mù tịt là báo tuổi ngọc. Rõ ràng tôi điếc
không sợ súng. Rõ ràng tôi, con chim én muốn làm mùa xuân báo nhi đồng.
Đem bốn chục ngàn vay lãi ba phân xuất bản tuần báo Búp Bê. Ối giời,
tuần báo Búp Bê sao đong đầy vất vả! Dạo ấy có Lê Tất Điều keo sơn, có
Nguyễn Thân tri kỷ, có Đinh Tiến Luyện vừa lớn và Ngọc Điệp đam mê.
Dạo ấy tôi còn lao đao về vật chất. Nguyễn Thân nhằm buổi sáng mưa gió
mịt mù, khoác áo mưa đem theo cả mưa gió ngoài trời vô cái tòa soạn nhật
báo tôi đang cộng tác, vuốt mặt mà rằng: "Nghe tin mày đã nắm trong tay
cái giấy phép Búp Bê..." Hắn thò tay qua áo mưa, móc ở bụng ra đống bạc
không gói kỹ, liệng xuống bàn: "Tao mại cái Vespa được 40 chục ngàn.
Cầm đỡ làm vốn." Rồi hắn bước khỏi tòa soạn rất nhanh như sợ hãi nhìn
khuôn mặt phù cảm động của tôi. Lại thêm bốn chục ngàn... phước thiện. In
bích chương quảng cáo Búp Bê. Đằng Giao sáng tác giùm một mẫu bích
chương lạ nhất, đẹp nhất. Nhật Tiến chí tình khích lệ và viết bài. Nhưng
Búp Bê đã không chịu dán bích chương như Tuổi Ngọc không chịu treo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.