ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG - Trang 39

đường ký ức của ta là hồi tưởng. Nhưng có hồi tưởng nào không phải
phúc? Ôi, ta bất hạnh quá, làm sao ta thấy rõ một đoạn đầu đời ta! Làm sao
ta sống lại, sống lại thật khỏi cần mơ ước. Sống lại thật với những rung
động mà ngày ấy tôi không biết ghi, ngày nay tôi không nhớ hết.

Người bạn nhỏ, thấy chưa một buồn bã tròn khuây? Hãy đến trường

sáng nay dù chiều qua quên học bài. Cái lỡ trớn của học đường chỉ là một
thoáng mộng thả ngoài khung cửa sổ, gửi hồn theo âm điệu của một chàng
chim lãng tử mời gọi lãng du. Nó đưa đi và dẫn về. Bình yên như mực tím
trên trang giấy kẻ của bài tập chép. Nó chẳng đe dọa như bài toán nhân
chưa thuộc cửu chư ơng. Nó không đoan chắc đẩy ta rớt vực thẳm như cái
lỡ trớn đời. Hãy khóc nhiều nước mắt dù ngọn roi mây dơ cao đánh khẽ.
Yêu biết mấy ngọn roi êm ái đó. Bấy giờ, ngọn roi chứa đầy hận thù. Dấu
vết của nó khác hẳn dấu vết con lươn hướng thiện. Nó bắt ta nuôi căm hờn,
dạy ta khơi phẫn nộ. Nó thúc dục ta dùng roi vọt trả roi vọt thay vì gửi hoa
hồng tặng kẻ quất vụt ta. Hãy gục xuống bàn lâu dù lời mắng chứa chan
thương mến. Lời mắng thơm tho tình nghĩa. Lời mắng không nọc độc rắn
rết và dao găm nhọn hoắt đâm nát tim ta. Cám ơn cái gậy và quả trứng ở
bài luận văn. Cám ơn những giờ cấm túc. Cám ơn dòng chữ phê mất mặt
trong học bạ cuối năm. Cám ơn đôi bận quỳ gối trước bảng đen. Bảng
không đen. Bảng trong suốt pha lê ta có thể nhìn rõ tương lai huy hoàng
bằng hối hận. Cám ơn thầy và hân hoan đứ ng đậy và nãy chớp mắt, ứa lệ
nghe giọng thầy sũng ướt buồn bã:

"Này con, thầy chả nỡ phạt con, thầy thương con, muốn con nên

người." Nhẩy ra sân trường, quên ngay phiền muộn. Bài cách trí đã thuộc
lòng. Cứ dứt một cành lá nhớ ép vào sách cạnh một xác bướm vàng. Thỉnh
thoảng, hãy trốn học một hôm để chăm ngoan nhiều hôm. Và đừng ngần
ngại viết lá thư tỏ tình xếp chiếc tầu bay, phóng lên bàn trên, trúng mái tóc
của cô bạn đẹp nhất. Hãnh diện khi được cô bạn lườm nguýt. Bồi hồi khi
được cô bạn mỉm cười. Trái ổi ngon chớ quên tới lớp sớm đặt dưới ngăn
bàn. Chùm nhãn ngọt chớ quên tìm cách bỏ vô cặp sách. "Cho con bé".
Khó lắm ư? Ồ, hãy mạo hiểm. Nhổm người nhìn ban đầu lớp hôm thi toán.
Thấy cô bạn ngậm quản bút chứ? Quên mình đi. Quên lời phê học bạ cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.