ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG - Trang 40

năm đi. Hãy viết cẩn thận. Cộng đúng. Trừ không sai. Nhân chia bảo đảm.
Xé tờ giấy khỏi tập nháp. Gấp nhỏ vừa lòng bàn tay. Kiếm cớ đau bụng xin
phép thầy rời lớp. Ngang chỗ "con bé", tim đập thình thình, mặt mũi nóng
ran, tưởng chừng sốt rét, thấy nhẹ cơ hồ hơi thở chim khuyên và rồi, dưới
gốc cây bàng hay dưới gốc cây ngâu, nuốt nước bọt tưởng tượng nỗi vui
mừng của "con bé". Ngủ thiếp đi càng hay. Ngủ và về học trễ nhất. Và bằng
lòng dăm bẩy cái bợp tai của ông bố khó tính.

Người bạn nhỏ, ngày ấy tôi không biết ghi, ngày nay tôi không nhớ

hết, quả thật, ngày ấy tôi không biết mình có là con gấu ham thích mật ong,
như ng ngày nay, khi ước mơ sống lại đoạn đầu đời, tôi nhủ tôi rằng, tôi sẽ
đi những bước vụng khờ như thế. Đi làm sao được nhỉ? Giữa tôi và cái
thiên đường tuổi nhỏ đã có một biên giới mịt mù mà ánh sáng hồi tưởng có
cực mạnh đến đâu cũng chẳng đủ soi rõ một lối mòn thơ dại. Đành đứng
ngoài cửa trường, ngoài những cửa trường mộng tưởng y hệt một kẻ bị khai
trừ khỏi vùng đất hứa vẫn ước ao có buổi hớp được một ân sủng hồi hương.
Người bạn nhỏ, ý nghĩ vụng về của tôi có gợi một chút lăn tăn xao xuyến
trên mặt hồ tâm hồn bạo?

Đừng vội nghĩ tới Trường Đời, người bạn nhỏ!

(29-9-73)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.