ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 105

Sheila chạy nhảy trong phòng trong giờ cơm trưa, thế là sau đó con bé đáp
trả bằng cách bóp chết tất cả số chuột nhảy con mà Anton đã mượn của con
trai mình mang đến trường sáng hôm ấy. Sự lạnh lùng, sáng suốt của con bé
khi xác định điểm yếu của mọi người khiến tôi rùng mình.

Nhưng mọi việc không chỉ dừng lại ở chuyện xé bỏ tranh vẽ hay bóp chết
mấy chú chuột con. Sự trả thù của con bé đầy toan tính và dai dẳng. Sheila
cần được giám sát mọi lúc. Thế nhưng ngay cả khi chúng tôi tin rằng mình
đã giám sát con bé rất cẩn thận, con bé vẫn tìm được cách thoát khỏi chúng
tôi.

Giờ cơm trưa là khoảng thời gian nguy hiểm nhất trong ngày. Cả tôi lẫn
Anton đều không muốn mất đi khoảng thời gian nghỉ ngơi duy nhất chỉ để
giám sát Sheila. Mấy cô bảo mẫu rõ ràng vẫn còn sợ con bé dù họ đã miễn
cưỡng chấp nhận chăm sóc con bé trở lại.

Một hôm trong khi tôi và Anton đang ở trong phòng nghỉ của giáo viên
dùng nốt phần cơm trưa, một cô bảo mẫu vừa la hét vừa chạy vào, hổn hển
gọi tên Sheila. Cơn ác mộng về ngày đầu tiên của Sheila sẽ lặp lại luôn ám
ảnh chúng tôi nên chúng tôi vội vã đuổi theo.

Sheila đã vào được phòng học của một giáo viên khác. Chỉ trong một
khoảng thời gian ngắn, khoảng mười hay mười lăm phút, con bé đã phá hủy
hoàn toàn căn phòng. Tất cả bàn học sinh đều bị xô ngã và móp méo, đồ
dùng cá nhân vương vãi trên sàn nhà. Màn cửa sổ bị lôi xuống, sách rơi
khỏi kệ, màn hình của một chiếc máy dạy học bị đập vỡ tan. Tôi không thể
tưởng tượng được chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như thế mà mọi thứ
lại bị phá hoại khủng khiếp đến vậy.

Tôi kéo mạnh cửa:

- Sheila!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.