ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 149

Điều khiến tôi xúc động nhất đó là làm thế nào mà con bé có thể có được
những kiểu kiến thức như thế. Tôi gần như đã nhìn nhận rằng cứ như thể nó
là một dạng dị tật gì đó, chẳng hạn như tổn thương não có tác dụng ngược
vậy. Cha của con bé - nếu thực sự ông ta là cha con bé - có trí thông minh
bình thường, và theo những gì tôi đoán, thì mẹ của nó cũng thế. Vậy thì
trong sáu năm trời bị ngược đãi và khốn khổ của mình, làm thế nào con bé
có thể biết những từ như "động sản" có nghĩa là gì? Làm sao mà chuyện đó
xảy ra được? Đây gần như là một điều bất khả mà tôi chưa từng kinh qua
bao giờ. Tâm trí tôi cứ quẩn quanh với những suy nghĩ rằng con bé hẳn phải
là bằng chứng của sự tái sinh. Tôi không còn cách giải thích nào khác với
đứa trẻ lạ thường này.

Trước khi tôi nhận thức được điều mà mình đang nghĩ, một cảm xúc khác
lại xuất hiện trong tôi. Tôi nhớ lại một bài hát của một mẩu quảng cáo trên
ti-vi mà tôi đã từng xem; "Trí tuệ là một thứ mà nếu lãng phí thì sẽ vô cùng
khủng khiếp". Lòng tôi thắt lại. Có quá nhiều việc phải làm với đứa trẻ này,
và có quá ít thời gian. Tôi không biết liệu mình có đủ thời gian hay không
đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.