ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 152

- Cô sẽ không có mặt ở đây sao?

- Cô sẽ quay lại vào thứ Hai. Chỉ hai ngày thôi, rồi cô sẽ quay lại mà.

Mặt nó sầm xuống, trong mắt nó tràn ngập nỗi lo âu. Con bé đứng dậy và đi
về góc để đồ chơi, rồi nó ngồi đó, liên tục quan sát tôi.

Tôi tiếp tục trả lời những câu hỏi khác, và rồi cuối cùng tôi cũng đã đả
thông tư tưởng cho các học sinh của mình. Bọn trẻ có vẻ như đã hài lòng
với những gì tôi nói và sẵn sàng cho những ngày sắp tới.

Giờ giải lao, rồi giờ nấu ăn, Sheila vẫn ngồi nguyên trong góc lớp, nghịch
vẩn vơ mấy món chai lọ đồ chơi. Anton bảo nó mặc áo khoác vào rồi ra
ngoài chơi, nhưng con bé không chịu, mà cho ngón tay cái vào miệng mút,
rồi nhìn Anton một cách bướng bỉnh. Tôi ra hiệu cho Anton ra ngoài cùng
với những đứa khác, còn tôi đến bên cạnh con bé. Tôi xoay ngược một cái
ghế lại và ngồi xuống, cằm tì trên lưng ghế.

- Con đang giận cô phải không?

- Cô chưa bao giờ nói với con là cô sẽ đi cả.

- Có, cô có nói rồi mà Sheil. Cả thứ Hai lẫn hôm qua cô đều đã nói, trong
buổi nói chuyện vào buổi sáng ấy.

- Nhưng cô không có nói với con.

- Cô đã nói với tất cả mọi người.

Con bé ném một cái chảo thiếc xuống đất khiến nó phát ra âm thanh chát
chúa.

- Thật là không công bằng tí nào khi đến cô cũng bỏ con mà đi như thế. Con
không muốn cô như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.