ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 155

Sau khi làm bánh xong, mọi người quây quần bên nhau để cùng ăn, tôi ngồi
cạnh William và Guillermo. Tyler đã mang vài cái bánh đến cho Sheila -
con bé vẫn ru rú trong góc để đồ chơi, giữa đám búp bê và xoong nồi lỉnh
kỉnh. Guillermo đang cho tôi xem một cái đồng hồ chữ Braille mới mà ông
thằng bé đã cho nó, và nó cùng với William đang kiểm tra xem liệu tôi có
thể xem giờ bằng cái đồng hồ ấy khi nhắm mắt không.

- Torey! - Sarah hét lên từ phía bên kia phòng.

- Đến đây nhanh lên, Sheila bị nôn rồi.

Peter nhảy tưng tưng một cách vui sướng:

- Sheila nôn tung tóe lên tất cả mọi thứ rồi. - Thằng bé rất thích thú với
những rắc rối kinh hoàng như thế này.

Anton đi gọi người lao công của trường, còn tôi quay lại để xem chuyện gì
đã xảy ra. Những đứa trẻ khác đang tụ tập xung quanh như thể chúng tôi
đang có một đoàn xiếc trong lớp vậy.

Tôi bế Sheila ra khỏi chỗ đó và đặt con bé xuống bên cạnh mình. Tôi gạt
mớ tóc lòa xòa trên trán con bé sang một bên rồi sờ trán nó. Con bé không
bị sốt.

- Có thể bạn ấy bị nhiễm vi-rút. - Peter nói. - Năm ngoái có lần con bị nôn
đến hàng triệu lần chỉ trong một đêm, tung tóe ra khắp giường và đồ đạc
của con, và mẹ con nói là con bị nhiễm vi-rút.

- Không. - Tôi đáp. - Cô không nghĩ là Sheila bị ốm. Cô nghĩ rằng bạn ấy
chỉ là hơi căng thẳng một chút với những việc xảy ra ngày hôm nay, và
chuyện đó khiến dạ dày của bạn quặn lên.

- Con cũng bị như vậy một lần rồi. Lần đó cậu con sắp đến thăm nên con vô
cùng phấn khích, - William nói chen vào, - và thế là con lăn ra ốm. Cậu sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.