ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 165

- Vậy thì chiều nay con sẽ không được đi với các bạn, Sheila ạ. - Sau cùng,
tôi lên tiếng. - Cô sẽ không đưa bất cứ ai mà cô không tin tưởng theo cùng.
Con có thể ở lại đây với chú Anton.

Con bé lồm cồm bò ra khỏi gầm bàn.

- Con có thể đi cùng.

- Không, cô e là không thể. Cô không thể tin con được.

Con bé như cứng đờ người vì sợ hãi. Tôi biết chuyến tham quan này rất có
ý nghĩa với nó. Con bé rất thích đi đây đi đó cùng chúng tôi.

- Con có thể đi cùng mà. Tôi lắc đầu.

- Không, con không thể.

Sheila hét lên, những tiếng hét chói tai. Con bé vẫn đứng nguyên ở chỗ
chuồng thú và bắt đầu nhảy lên nhảy xuống, hai tay đập chan chát trong
không khí.

- Hãy thôi ngay đi Sheila, nếu không con sẽ bị phạt đứng vào góc lớp đấy.
Thôi ngay đi!

Rõ ràng là con bé đã hoàn toàn mất kiểm soát. Nó lao người xuống sàn và
đập đầu thình thịch xuống mặt đất. Anton lao đến để ngăn con bé tự hủy
hoại mình. Con bé chưa bao giờ làm một điều tương tự như thế trước đây
cả; tôi đã nghĩ rằng nó sẽ nổi cơn điên phá phách, và rõ ràng những đứa trẻ
khác cũng đã nghĩ như thế khi đem cất những món đồ quý của chúng đi.
Nhưng trước đây con bé chưa bao giờ cố tự làm tổn thương chính mình cả.
Một vài đứa trẻ khác, đặc biệt là Max và Susannah, sẽ làm thế, nhưng
Sheila thì chưa bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.