ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 194

cơn hen đến nơi. Anton quay lại sau khi đã được trung tâm nghiên cứu các
chất độc hại bảo đảm rằng Freddie sẽ không sao cả. Tôi xin lỗi bà Crum vì
sự ngốc nghếch của học trò mình rồi tiễn bà ấy ra cửa.

Anton và tôi bàn bạc với nhau về sự việc này, và quyết định rằng chúng tôi
nên gọi Whitney tới ngay. Cô ấy sống gần trường học, và tôi cảm thấy tốt
hơn là giải quyết vấn đề này khi không có lũ trẻ ở đây. Mặc dù việc này chỉ
thuần túy là một trò đùa, nhưng nó có thể gây ra những hậu quả nghiêm
trọng. Tôi muốn nói rõ mọi việc cho Whitney hiểu.

Anton đi gọi Whitney. Tôi bước đến chỗ cái ghế trong góc phòng. Sheila
ngước nhìn lên.

- Nghe này, đã đến lúc con đi đón xe buýt rồi đấy. Con đi lấy áo khoác rồi
đi đi nào. Cả cô lẫn Anton đều bận không dẫn con đi tối nay được, thế nên
con phải tự lo cho mình thôi. Cô không muốn nghe bất cứ một lời nào từ
bất cứ ai về việc con lại gây ra trò rắc rối nào trên đường từ đây đến trạm xe
buýt đâu đấy. Rõ chưa nào?

Sheila gật đầu.

- Vậy thì tạm biệt. Cô sẽ gặp lại con vào ngày mai.

- Con rất là xin lỗi.

- Được rồi. Chúng ta đã nói về chuyện đó, và bây giờ thì nó qua rồi.

- Cô giận con hả?

- Cô sẽ ổn thôi. Cô biết tụi con làm việc này như là một trò đùa thôi, và
không có ý làm tổn thương bất cứ ai cả. Cô hiểu điều đó. Và bây giờ thì con
biết rồi đấy, việc này thật là ngốc nghếch. Thế nên chúng ta sẽ quên nó đi,
bây giờ thì xong xuôi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.