ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 199

- Có bao giờ người ta nói thế với chị chưa? - Lần đầu tiên trong buổi tối
hôm đó, cô ấy nhìn tôi.

- Không nói với chị. Nhưng chị nghi là cũng không ít người nghĩ chị điên
đâu.

- Tại sao chị lại ở đây?

Tôi mỉm cười.

- Chị nghĩ là vì chị thích những mối quan hệ chân thành. Cho đến lúc này
thì những người duy nhất mà chị thấy thành thật như thế là những đứa trẻ
con và những người điên. Thế nên nơi này có vẻ là nơi thích hợp với chị.

Whitney gật đầu.

- Phải, em đoán đó cũng là điều mà em thích - cách mà mọi người bày tỏ
chính xác những cảm xúc của mình. Thế nên chí ít là nếu ai đó ghét mình,
thì mình cũng biết được điều đó.

Cô uể oải cười rồi nói tiếp:

- Buồn cười là ở chỗ, đôi khi em không thấy bọn trẻ điên như những người
bình thường ngoài kia. Ý em là - Giọng cô lạc đi.

Tôi gật đầu.

- Đúng thế, chị hiểu ý em mà.

Lúc tôi về đến nhà, Chad đang ngồi đợi tôi.

Trông anh có vẻ hơi sốt ruột. Anh đã mua vài hộp gà xào nấm ở cửa hàng
bán đồ ăn Tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.