ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 25

dùng một tay còn tự do để tóm lấy hai khối vuông ném đi thật mạnh. Tôi
tóm lấy bàn tay, nhét cây viết chì vào đó lần nữa và cố gắng nắm tay con bé
lại quanh cây viết, đồng thời vẫn giữ nó trong tay tôi để con bé không thả
cây viết rớt xuống lần nữa. Tuy nhiên con bé đã đẩy tôi vào tình thế rất bất
lợi: tôi thuận tay trái và đã buộc phải dùng tay đó để giữ chặt con bé trong
lòng mình. Khi phải dùng tay không thuận để thực hiện những cử động
phức tạp kia, tôi không thể làm nhanh. Thậm chí có lẽ ngay cả tay trái của
tôi cũng sẽ không đủ nhanh. Con bé rất giỏi trong cuộc chiến nho nhỏ này
và cây viết chì lại rơi xuống. Sau một hồi cố gắng nữa, tôi đành bỏ cuộc.

- Rõ ràng con chưa muốn học toán. Được rồi, con có thể ngồi đây. Cô muốn
con biết rằng mọi người ở đây đều phải làm việc của mình và phải cố hết
sức. Nhưng chúng ta sẽ không ép buộc gì cả. Nếu con muốn ngồi, con cứ
ngồi.

Tôi lôi con bé vào góc phòng, nơi tôi vẫn thường cách ly bọn trẻ khi chúng
quá phấn khích và cần lấy lại tự chủ hay khi chúng tỏ ra thật thê thảm để
đòi hỏi được chú ý đến. Tôi kéo ghế lại và đặt Sheila vào đó. Rồi tôi quay
lại với mấy đứa khác.

Một lúc sau, tôi nhìn lên:

- Sheila, nếu con muốn tham gia cùng các bạn, con có thể qua đây.

Con bé ngồi yên, mặt quay vào tường và không hề nhúc nhích. Tôi cứ để
con bé ngồi đó. Một lát sau, tôi lại hỏi dò lần nữa. Rồi lát sau lại hỏi nữa.
Rõ ràng con bé không muốn làm theo những gì tôi nói. Tôi bước đến,
khiêng chiếc ghế đặt vào giữa phòng. Rồi tôi lại quay lại với mấy đứa khác.
Nếu con bé muốn ngồi, cứ ngồi. Tuy vậy, tôi sẽ không để con bé tự cô lập
mình. Nếu con bé muốn ngồi, nó sẽ ngồi ngay giữa chúng tôi.

Buổi sáng của chúng tôi vẫn diễn ra như lệ thường. Sheila không tham gia
vào bất cứ hoạt động nào. Khi đã ngồi lọt thỏm trong chiếc ghế gỗ nhỏ xíu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.