ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 260

Ba nhiều. Tuy nhiên, những điều đã xảy ra với con bé vẫn còn quá mới mẻ,
vết thương của nó vẫn chưa liền miệng.

Mặt con bé nhăn nhó khổ sở, mắt nó ngân ngấn nước. Nó lại ấn ngón tay
vào hai bên thái dương để cố ngăn không cho những giọt nước mắt trào ra.
Nhưng lần đầu tiên kể từ ngày vào lớp học của tôi, con bé không thể làm
được điều này. Nước mắt lăn dài trên má con bé như những dòng suối nhỏ,
và nó òa khóc nức nở.

Cuối cùng cũng đến lúc này. Điều mà tôi chờ đợi suốt những tháng qua,
điều tôi biết sớm muộn gì cũng phải xảy ra, giờ đã xảy ra.

Tôi ngồi lặng im bên nó chừng vài phút. Tôi vẫn nghĩ rồi cũng sẽ có ngày
này, nhưng khi nhìn thấy con bé thật sự khóc, tôi không khỏi ngạc nhiên,
ngạc nhiên đến mức tôi chẳng biết làm gì ngoài việc cứ ngồi nhìn nó. Tôi
kéo nó vào lòng, ôm nó thật chặt. Con bé bấu chặt lấy áo tôi, tôi có thể cảm
nhận được cơn đau nhè nhẹ khi những ngón tay của nó bấu vào da thịt
mình. Khi nó đã hoàn toàn mất kiểm soát và rõ ràng là sẽ không thể bình
tĩnh trở lại, tôi bế nó lên rồi bước ra khỏi chỗ mấy cái chuồng thú. Tôi cần
phải đi đâu đó, một nơi yên tĩnh để khi bọn trẻ đến chuẩn bị cho chương
trình thì chúng tôi không bị làm phiền.

- Anh đã làm gì sai sao? - Chad lo lắng hỏi, gương mặt hiền lành của anh
nhăn lại khổ sở. - Anh không có ý...

Tôi lắc đầu.

- Đừng lo. Anh cứ để cái đầm ở đó. Em sẽ sớm quay lại với anh, được chứ?

Rồi tôi quay sang Anton:

- Anh có thể lo liệu mọi thứ ở đây một lúc được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.