ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 277

- Sheil, cả cô cũng không ở đây nữa. Mặt nó đông cứng lại.

- Cô sẽ chuyển đi vào tháng Sáu. Sau khi năm học này kết thúc, cô sẽ đi.
Thật khó để cô có thể nói chuyện này với con, vì cô biết chúng ta đã trở
thành những người bạn tốt của nhau. Nhưng đã đến lúc rồi. Cô vẫn yêu con,
không bớt đi một chút nào cả. Và không phải cô đi vì bất cứ điều gì con đã
làm hay không làm. Đó là một quyết định của riêng cô. Một quyết định của
người lớn.

Con bé vẫn đau đáu nhìn tôi. Nó chống cùi chỏ trên mặt bàn, hai bàn tay
nhỏ xíu của nó đan vào nhau; nó nghiêng đầu tì má lên đôi bàn tay bé nhỏ
ấy. Đôi mắt xanh thẳm của nó nhìn tôi đờ đẫn.

- Chuyện gì cũng kết thúc cả, Sheil ạ. Chúng ta đã có những khoảng thời
gian thật tuyệt với nhau, và cô sẽ không đổi chúng lấy bất cứ thứ gì trên đời
này. Con đã thay đổi rất nhiều, và cô cũng vậy, thật đấy. Chúng ta đã cùng
nhau trưởng thành, và bây giờ là lúc để xem sự trưởng thành ấy tốt đẹp như
thế nào. Cô nghĩ chúng ta đã sẵn sàng. Con cũng vậy. Cô nghĩ con đã sẵn
sàng để tự mình thử làm việc đó. Con đã đủ lông đủ cánh rồi.

Những giọt nước mắt bỗng dâng lên mắt con bé và trào ra ngoài, lăn nhanh
trên hai gò má bầu bĩnh của nó rồi chảy xuống cằm nó. Nhưng nó vẫn ngồi
bất động và không chớp mắt, mặt vẫn tì vào tay. Tôi không còn biết phải
nói thêm nữa. Tôi thường quên mất là con bé chỉ mới sáu tuổi. Thậm chí
đến tháng Bảy này nó mới được bảy tuổi. Tôi đã quên mất, vì đôi mắt của
nó trông mới già dặn làm sao.

Nó từ từ đặt tay lên bàn và gục xuống. Nó ngồi đó một lúc, vẫn không gạt
những giọt nước mắt đang rơi lã chã. Tuyệt nhiên không nghe một tiếng
khóc nào. Sau đó nó đứng dậy, quay lưng đi về góc phòng và ngồi xuống
giữa đống gối ngổn ngang trên sàn nhà. Con bé thừ người ra, lấy tay che
mặt lại. Vẫn không có tiếng khóc nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.