ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 285

lại nổi sùng lên với Tyler khiến con bé khóc lóc ầm ĩ. Rồi sau đó Sheila đá
cát vào Sarah, Sarah khóc. Cái góc lớp trở thành một nơi ra vào tấp nập suốt
cả ngày hôm ấy. Dù vậy, mãi đến chiều tôi mới thật sự mất kiên nhẫn. Khi
Whitney xuống phòng giáo viên để lấy kem, cô phát hiện ra rằng một trong
những lớp năm của trường đã nghĩ nhầm rằng chỗ kem ấy là của chúng, thế
là chúng lấy chỗ kem đó đi mất. Tuy thế tôi vẫn bày bánh ra. Trong lúc
chúng tôi chuẩn bị đồ ăn, Peter và William rượt đuổi nhau chạy lăng quăng
trong phòng. Chúng còn ném qua ném lại mấy khối đồ chơi. Tôi đã bảo
chúng ngừng lại nhưng chúng không chịu nghe. Một đứa khác kéo tay tôi,
và trong một thoáng tôi đã bị phân tâm. Rồi Rầm. William đã ném một khối
đồ chơi vào Peter, và khi thằng bé lùi lại để bắt, nó đã va vào Sheila đang
ngồi trên sàn nhà. Nó ngã nhào lên người con bé và cả hai đứng bật dậy rồi
lao vào tẩn nhau. Trước khi tôi kịp nhìn thấy thì Sheila đã vơ lấy một khối
đồ chơi khác và ném về phía Peter. Thằng nhóc nhặt một cái ghế lên và giận
dữ ném trả lại con bé. Cái ghế va vào cái bàn, rồi sau đó là Max, và cuối
cùng là cái bánh. Con voi màu vàng của tôi vỡ tung tóe.

- Được rồi, bọn nhóc này, thế là đủ rồi đấy! - Tôi thét lên. - Từng người một
hãy ngồi xuống ghế của mình và úp mặt xuống bàn!

- Nhưng đó đâu phải là lỗi của con. - Guillermo phản đối. - Con đâu có làm
gì đâu.

- Tất cả mọi người.

Tất cả, ngay cả Max và Freddie, mỗi đứa đều tự tìm cho mình một cái ghế
và ngồi úp mặt xuống bàn. Tất cả, trừ Sheila.

- Đó đâu phải lỗi của con, mà tại thằng Peter ngu xuẩn này ngã lên người
con đấy chứ.

- Hãy ngồi vào một cái ghế và úp mặt xuống như mọi người đi. Cô chịu
đựng mấy đứa đủ lắm rồi. Suốt cả ngày nay tụi con chẳng biết làm gì khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.