ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 297

đâu. Rồi con xem.

- Không, con không muốn thế. Con muốn ở lại. Con bé phải khó khăn lắm
mới giữ được bình tĩnh, và cơ thể gầy gò của nó run rẩy trong vòng tay tôi.

- Con sẽ hư. Con sẽ không ngoan chút nào trong lớp học của cô McGuire và
sau đó cô sẽ phải quay lại.

- Này, cô không muốn nghe con nói như thế. Đó là cách nói của Sheila hồi
trước.

- Con sẽ không ngoan. Con sẽ không ngoan. Và cô sẽ không thể bắt con
ngoan được.

- Không, Sheil, cô không thể làm thế được. Đó là quyết định của con.
Nhưng con biết như thế cũng chẳng thay đổi được gì cả đâu. Nó sẽ không
làm cho năm học này quay trở lại, hay lớp học này quay lại. Hay cô. Cô
cũng phải đi học, như cô đã nói với con đấy. Những gì con làm với bản thân
mình là quyết định của riêng con. Nhưng nó sẽ không làm cho năm học này
trở lại được.

Con bé nhìn chằm chằm xuống sàn nhà, môi dưới trề ra.

Tôi mỉm cười.

- Con có nhớ không, con đã cảm hóa cô. Con có trách nhiệm với cô. Điều
đó có nghĩa là chúng ta sẽ không bao giờ quên rằng chúng ta yêu thương
nhau. Điều đó có nghĩa là chắc chắn ngay bây giờ chúng ta sẽ khóc một
chút. Nhưng không lâu sau chúng ta sẽ chỉ nhớ rằng mình đã hạnh phúc thế
nào khi ở bên nhau mà thôi.

Con bé lắc đầu.

- Con sẽ không bao giờ hạnh phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.