ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 72

- Cô và con sẽ cùng làm cái này. Nào, ngồi xuống đây nhé. Bây giờ cô sẽ
cho con xem mấy bức hình và nói một từ. Sau đó cô muốn con chỉ vào hình
vẽ thể hiện đúng ý nghĩa của từ đó nhất, được không? Con có hiểu không?

Con bé gật đầu. Tôi đưa ra bộ bốn tấm hình đầu tiên và yêu cầu con bé chỉ
"cái roi". Con bé quan sát bốn bức vẽ, ngước lên nhìn tôi rồi thận trọng chỉ
một hình.

Tôi mỉm cười:

- Con giỏi lắm. Hình đó hoàn toàn chính xác. Con chỉ "cái lưới" xem.

Khi tôi đọc từng từ lên, Sheila lại chỉ vào một hình, lúc đầu còn do dự, quan
sát thật kỹ từng tấm hình nhưng sau đó đã thoải mái hơn. Sau sáu bảy bộ
hình, một nụ cười hiện ra trên gương mặt con bé. Nó ngước lên nhìn tôi:

- Cái này thì dễ.

Con bé nhỏ giọng thầm thì để người khác không nghe thấy.

Con bé sai một từ - "cái bình thủy" - một vật mà có lẽ nó chưa từng gặp
trong quãng đời ngắn ngủi và cơ cực của mình. Nhưng hình tiếp theo con bé
chỉ đúng. Thông thường, một đứa trẻ phải sai sáu trong số tám hình thì mới
dừng bài kiểm tra lại, nhưng con bé không có vẻ gì sẽ sai đến mức đó.
Chúng tôi tiếp tục. Từ bắt đầu khó hơn và con bé mất nhiều thời gian hơn
để cân nhắc giữa các hình vẽ. Thỉnh thoảng con bé lại sai một, hay có khi
hai từ. Tôi có thể nhận ra vẻ lo lắng trong mắt con bé. Nó biết khi nào nó
làm sai, ngay cả khi tôi không nhận xét gì.

Khi đố con bé mấy từ cuối, tôi thôi không nhận xét nữa. Tôi đã nghĩ rằng
con bé là đứa thông minh trên mức trung bình, thậm chí có thể là đứa sáng
dạ, nhưng sự thật con bé còn vượt qua cả mức mong đợi của tôi. Chúng tôi
đã bước vào phần bài kiểm tra mà tôi chưa từng ra bao giờ vì chưa đứa học
trò nào của tôi từng làm đến đó. Chúng tôi đang làm những từ như "sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.