ĐÊM TRẮNG - Trang 37

- Toàn tiểu thuyết của Walter Scott bà ạ.

- Tiểu thuyết của Walter Scott? Được rồi, mà ở đấy có trò lăng
nhăng gì không? Cháu xem anh ta có giấu lá thư tình nào vào đấy
không?

- Không, - em nói, - không có thư bà ạ.

- Coi ở dưới tờ bìa lót ấy, bọn họ nhiều khi nhét vào dưới lớp bìa
lót đấy, cái lũ kẻ cướp này!

- Không bà ạ, cả dưới bìa lót cũng không có gì.

- À, vậy đấy!

Thế là bà cháu chúng em bắt đầu đọc Walter Scott, và sau một
tháng đã đọc được non nửa. Rồi anh ấy còn gửi đến thêm. Gửi cả
Puskin, thành thử rốt cuộc em không thể sống thiếu sách và không
còn nghĩ đến chuyện lấy chồng là hoàng tử Trung Hoa nữa.
Ấy thế rồi có một lần em tình cờ gặp anh khách trọ trên cầu
thang. Bà sai em đi đâu đó. Anh ấy dừng lại, em đỏ mặt lên, anh ấy
cũng đỏ mặt; nhưng anh ấy cười, chào em, hỏi thăm về sức khoẻ của
bà và nói: "Thế nào, cô đọc hết sách rồi chứ? " Em đáp: "Đọc rồi!"
"Thế cô thích cuốn nào nhất?" - anh ấy hỏi. Em đáp: "Thích nhất là
Aivanho và Puskin". Lần ấy câu chuyện chỉ có vậy.

Sau một tuần em lại gặp anh ấy ở cầu thang. Lần này không
phải bà sai đi, mà em cần đi lấy một cái gì đấy. Lúc đó hơn hai giờ
chiều, anh khách trọ thường về nhà vào khoảng ấy. "Chào cô!" - anh
ấy nói. Em đáp: "Chào anh!"

- Thế cô không buồn khi ngồi cả ngày với bà à? - anh ấy hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.