ĐÊM TRẮNG - Trang 61

Em đã yêu anh ta suốt một năm ròng và thề có Chúa Trời chứng dám, chưa
bao giờ, chưa lúc nào dù trong ý nghĩ em phản bội anh ta. Anh ta đã coi
thường cái đó, anh ta đã cười nhạo em, - thì mặc xác anh ta! Nhưng anh ta
đã làm em đau đớn và xúc phạm đến trái tim em. Em - em không yêu anh ta
nữa, vì rằng em chỉ có thể yêu những gì hào hiệp, những gì hiểu em, những
gì cao quí, bởi vì em vốn là người như thế, và anh ta không xứng đáng với
em - thôi thì thây kệ anh ta! Anh ta làm như vậy cũng còn tốt hơn là để đến
lúc sau này em bị lừa dối trong các mong đợi của mình và nhận ra anh ta là
người như vậy... Thôi, chấm dứt! Nhưng biết đâu, hỡi người bạn tốt bụng
của em, - nàng nói tiếp, xiết chặt tay tôi, - biết đâu có thể toàn bộ tình yêu
đó của em chỉ là một sự nhầm lẫn của những cảm xúc, của trí tưởng tượng,
có thể nó được bắt đầu bằng một chuyện nghịch ngợm, bằng những trò vớ
vẩn mà duyên do là em bị bà quản thúc? Có thể em cần phải yêu một người
khác chứ không phải anh ta, không phải một người như vậy, mà là một
người khác biết thương xót em, và, và... Nhưng thôi bỏ qua, bỏ qua chuyện
này, - Naxtenca tự cắt ngang lời mình, nghẹn ngào vì xúc động, - em chỉ
muốn nói với anh... em muốn nói với anh, rằng nếu như mặc dù em yêu anh
ta (không, đã từng yêu anh ta), nếu như mặc cho như vậy anh vẫn sẽ nói...
nếu như anh cảm thấy tình yêu của anh mãnh liệt đến mức cuối cùng có thể
sẽ đẩy được tình yêu trước kia ra khỏi trái tim em... nếu như anh muốn
thương em, nếu như anh không muốn bỏ mặc em một mình trong số phận
của em, không lời an ủi, không hi vọng, nếu như anh muốn mãi mãi yêu
em, mãi mãi như bây giờ anh đang yêu em, thì em thề rằng lòng biết ơn...
rằng tình yêu của em cuối cùng sẽ xứng đáng với tình yêu của anh... Bây
giờ anh có cầm lấy tay em không?
- Naxtenca! - tôi hét lên, nghẹn ngào nức nở. - Naxtenca!.. Ôi Naxtenca!...
- Nào đủ rồi, đủ rồi! Nào bây giờ thì hoàn toàn đủ rồi! - nàng cất tiếng, phải
vất vả lắm mới kiềm chế được mình, - bây giờ thì tất cả đã được nói hết,
phải không anh? Đúng không anh? Và anh hạnh phúc, và em cũng hạnh
phúc; không một lời nào về chuyện này nữa, xin anh hãy đợi, xin anh hãy
thương em.. Vì Chúa, anh hãy nói về một điều gì khác!...
- Đúng, Naxtenca, đúng thế! Về chuyện này thế là đủ rồi, bây giờ anh hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.