ĐÊM TRƯỚC GIÁNG SINH Ở THỊ TRẤN FRIDAY HARBOR - Trang 171

“Sao Sam được ôm em,” Anh thì thầm, “Còn anh thì không?”

“Hai kiểu ôm khác nhau.” Cô xoay sở để nói.

Mark hạ thấp trán anh vào của cô, “Vì em muốn anh.” Anh thì thầm.

Maggie không phủ nhận.

Một khoảng thời gian trôi qua, cô buông tay và trượt cánh tay cô quanh

anh. “Em không phải là những gì anh cần.” Cô nói, giọng cô vùi trong áo
anh. “Anh cần ai đó có thể tận tụy với anh và Holly, ai đó có thể trở thành
một thành viên trong gia đình anh.”

“Hôm nay em đã thể hiện khá tốt điều đó.”

“Em tin là anh đã trộn lẫn các dấu hiệu. Em biết điều đó, Em rất tiếc.”

Maggie thở dài, và giọng cô chuyển thành tiếc nuối. “Dường như anh quá
nhiều cám dỗ đối với em để có thể giữ vững.”

“Em chỉ cần chịu thua thôi.” Mark nói chân thành.

Anh cảm thấy tiếng cười rì rầm chạy xuyên qua cô, nhưng khi cô ngước

nhìn anh, hơi thở của cô đã mắc vào một tiếng cười khác, anh nhận ra đôi
mắt cô ngấn lệ.

“Chúa ơi! Đừng như thế.” Anh thì thầm, một giọt lệ trượt xuống má cô,

và anh lau nó với ngón tay cái. “Nếu em không dừng lại, Maggie, anh sẽ
yêu em ngay trên hàng hiên băng giá này với tất cả sự kềm chế bị vỡ vụn.”

Maggie vùi mặt cô vào anh, hít vào vài hơi thở sâu, và ngước nhìn anh

lần nữa. “Em có vẻ giống một kẻ nhát gan.” Cô nói, “Nhưng em biết giới
hạn của em. Anh không biết em đã trải qua những gì đâu, khi nhìn chồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.